Đánh Giá truyện “Ngoan Ngoãn Cho Mượn Giống”
Tóm tắt truyện đam mỹ “Ngoan ngoãn cho mượn giống”
Tác giả: Lăng Báo Tư
Thể loại: truyện đam mỹ, hiện đại đô thị, phúc hắc công, mĩ thụ, HE
Trích đoạn:
Lúc ấy, hắn đang ở club bên Anh uống rượu, một người giới trẻ với đôi mắt phượng xinh đẹp, thú vui sắc sảo đi đến bàn của hắn, bọn họ bắt đầu bằng một ít lời bâng quơ, người giới trẻ Đài Loan Trung Quốc này ăn diện khá kì khôi, khuôn mặt xinh đẹp đến cực điểm, vừa vào thì đã lôi cuốn tất cả ánh mắt của gay club ở ngoại bang này.
Mạch Điển Thành chưa khi nào cùng làm với đàn ông, cho dù anh em hắn trong tiến trình buôn bán cũng có các mối quan hệ thầm bí mật như thế, nhưng mà không hẳn là hắn.
Chỉ là có 1 người giới trẻ đối với đàn bà còn xinh đẹp mê mị hơn ít nhiều có mặt trước mắt, đối với mi chớp mắt mỉm cười bắt chuyện, mi cũng không có chức năng cự tuyệt, nhất là y hấp dẫn toàn cục ánh mắt của nam nhi, đàn bà trong club, tuy nhiên lại cứ một đường nhàn nhã đến bàn này, kế tiếp dùng tư thế nhàn nhã ngồi xuống, chỉ cần hưởng thụ tư thế ngồi của y, cũng chính là một vẻ đẹp không còn dùng từ để mô tả.
“Hi, 1 mình à? Em rất có thể ngồi ở đây không?”
Đọc thêm truyện Nguyên tôn
Khi y nói chuyện tiếng nói như gió thoảng bên tai cùng nụ cười mỉm bình thản nơi khóe môi, ngón tay trắng như tuyết trên thành li rượu thơm ngát, đôi mắt đen láy như đáy hồ nghiêng đầu nhìn hắn, mỗi một động tác đều đẹp đến không cách nào tưởng tượng, nếu mà có thể dùng một từ để hình dung về người giới trẻ trước mặt này thì đó đó là đẹp.
Đẹp đến cực điểm cũng không đủ để hình dung.
“Mời ngồi.”
“Cảm ơn anh.”
thú vui mỉm êm ái như gió thoảng của y chuyển thành niềm vui rạng rỡ như là một trong cơn gió lốc, rất có thể đem tổng thể lực chăm chú của nam nhi xung quanh dính lại bên trên người mình, sau đó ngón tay y đặt lên thành li rượu của Mạch Điển Thành.
“Em nhìn rất rất lâu, anh uống rượu 1 mình, đang đợi bạn sao?”
“Không có, tôi chỉ muốn lạng lẽ một chút.”
đó là thói quen kì lạ của hắn, mỗi lần xong xuôi chấm dứt một Hợp Đồng lớn, hắn sẽ muốn ngồi 1 mình lặng ngắt uống rượu, cũng thường có người dùng từ tỉnh táo để tưởng tượng về hắn, thậm chí là lãnh khốc, hắn cũng chẳng để tâm.
Đọc truyện vũ động càn khôn
đó là vì lãnh khốc, khôn khéo, hắn mới hoàn toàn có thể khi mới hơn ba mươi tuổi tinh chỉnh cả tập đoàn lớn đa đất nước, quyền hành lan rộng hơn phân nửa quả đât, chỉ cần hắn muốn, hắn thậm chí hoàn toàn có thể mua & ra đời một giang sơn riêng.
chắc hẳn rằng y muốn dụ dỗ hắn, chắc rằng y là một trong trai gọi cao cấp, đo lường và thống kê ở club thời thượng này tìm kiếm người đàn ông có thể bao dưỡng y, y rõ ràng đã đánh giá cao về hắn, cũng biết hắn rộng rãi, vì thế mới đặc biệt tìm đến bàn của hắn, hắn đều biết chắc mọi cá nhân muốn dây dưa với hắn đều sở hữu tâm giám sát và đo lường ích lợi.
bỏ mặc Vì Sao là gì, đó là Mạch Điển Thành không muốn phát sinh quan hệ cùng với con trai. 50% Người bên trên trái đất này là con gái, không chỉ có vậy trong đám con gái đó, ít nhất có nhiều hơn nữa phân nữa đều mừng muốn điên nếu có thể đi vào phòng hắn, nóng lòng cùng hắn phát sinh quan hệ, hắn không cần thiết phải hướng đến con trai.
Trong club, hắn lạnh nhạt vùng dậy, bất cứ người thanh niên trước mặt này có đẹp đến bao nhiêu, chỉ bởi hắn là dị tính, thành ra y bị nockout.
Ngay trong khoảnh khắc lúc vùng dậy, hắn thình lình bị cơn choáng váng ập đến, hắn chưa khi nào bị chóng mặt, chính là bệnh vặt vãnh của phụ nữ, hoặc là các cô ấy muốn dùng âm mưu lôi kéo sự chú ý của hắn, nhưng hoàn hảo nhất không còn phát sinh bên trên người hắn.
Đọc thêm truyện light novel
Mạch Điển Thành cảm nhận thấy đầu váng mắt hoa, bao phủ lấy người thanh niên sáng chóe không chỉ có thế còn chưa chắc chắn tên, cọ vào trong tâm địa y, bên dưới góc nhìn của các người sót lại trong club, nhất định giống hệt như hắn ôm siết lấy người người trẻ tuổi xinh đẹp này vì muốn cầu hoan, nhưng thực sự hoàn toàn trái ngược, hắn bị người người trẻ tuổi xinh đẹp này khống chế hành vi.
Trái ngược với cánh tay tí hon xem ra có điểm yếu ớt, cánh tay y rất có lực, y dìu Mạch Điển Thành đến một cái xe vẻ ngoài hào nhoáng, không nói bất kì điều gì, xe liền chạy về phần bên trước, biểu lộ người giới trẻ này đã sớm có đo lường và tính toán từ trước với tất cả mọi chuyện, xe đã ở đây chờ một lúc lâu.
Một xúc cảm kinh dị dâng lên, Mạch Điển Thành không còn tin đc cũng đều có người dám chọn hắn làm kim chỉ nam, chẳng lẽ người này chưa biết hắn là người con trai có bao nhiêu kinh điển sao?
Chọc giận hắn, cho mặc dù cho là chân trời góc biển, hắn cũng sẽ tìm ra y, dùng cách thức báo oán đối với lấy dao lóc thịt từng phát một còn tàn khốc hơn, phiên bản tính hắn chính là ăn miếng trả miếng đến hung ác, trong thương trường thậm chí còn có người tiêu dùng từ bạo quân để gọi hắn — đây không hẳn là một chiếc mĩ danh, nhưng ít ra nó cũng nói đc phần nào về cá tính ác liệt kiêu hùng của hắn.
Hắn được đưa đến một căn biệt thự, bên trong phản phất mùi hương là lạ, cả người hắn vô lực lạ kì, nhưng Chưa hẳn là khó tính, nhất là sau khi nghe mùi hương kia, trong người hắn dần dần dâng lên một luồng nhiệt khỏe mạnh tràn trề.
Khi cái còng lạnh băng bập vào tứ chi hắn, hắn là 1 trong những người con trai cường tráng, vừa ra tay có thể khống chế được vài người, hắn lòng tin kẻ thù cũng không dám quá xem thường hắn, cho nên mới còng hắn lại.
Cái giường hắn nằm rất mềm mại và mượt mà, hai mắt hắn nhìn thẳng vào đối thủ, không thể lui bước, thậm chí không nói một câu, ý đồ phân thành áp lực lẫn rủi ro, khiến cho những người người trẻ tuổi bắt cóc hắn biến, hắn hiện giờ tuy lâm vào thế hạ phong, nhưng một ngày gì đó hắn sẽ quay lại, không chỉ có vậy sẽ ban một thú vui lạnh cùng với sự báo oán man rợ.
Nhưng mà người thanh niên dùng từ xinh đẹp cũng không thể nào hình dung đc đó lại đem cà vạt của hắn cởi ra, thậm chí ban đầu cởi bỏ áo sơ mi của hắn, sắc mặt hắn khẽ đổi khác, nếu mà chỉ là bắt cóc, Vì Sao muốn cởi quần áo hắn?
Đọc thêm tinh thần biến
Một phút trôi qua, Mạch Điển Thành đã *** nằm trên giường, mà ăn mặc quần áo của hắn thì như giẻ rách nát, bị vất thành một đống dưới nền nhà.
đây là cái gì? Bắt cóc *** sao? Hay là y muốn tự sướng ***? Bất chấp y dùng phương thức ra làm sao, hắn đều có biện pháp giải quyết toàn bộ, không dừng lại ở đó sẽ cho y nếm trải hậu quả cực kỳ thống khổ.
Đầu óc hắn còn đang bận suy xét những hướng khác biệt, người thanh niên xinh đẹp bắt cóc hắn đã nhẹ dàng cởi nút áo, tiếp nối y phục tơ tằm rơi xuống khỏi thân hình xinh đẹp của y, Mạch Điển Thành ngơ ra một giây, trước mắt hắn bây giờ đó là thân thể nam giới còn xinh đẹp hơn đối với bất kì pho tượng phương Tây nào, đủ để dùng từ hoàn mĩ không tì vết tưởng tượng. Da thịt trắng nõn như là ngà voi thượng thẳng, bên trên người không thể có dù chỉ là một trong những nốt ruồi, thân thể tuyết trắng xinh đẹp để cho cổ họng y phát ra tiếng nuốt nước miếng khan.
đương nhiên người người trẻ tuổi kia cũng nghe thấy đc âm thanh này, nét tươi cười phía trên mặt y khi ở club hoàn toàn không nhìn thấy nữa, y hững hờ, thậm chí còn dùng kiểu nhìn của một kẻ đứng trên nhìn xuống người có chỗ đứng thấp hơn mà nhìn Mạch Điển Thành, y như y là hoàng tộc cao cao tại thượng, mà kẻ bị y trói ở bên trên giường thì địa vị còn thấp hơn cả tiện dân.
“Tôi chỉ muốn anh hỗ trợ, một ngày, nhiều đặc biệt là ba ngày, tôi sẽ thả anh về.”
“Hỗ trợ là có ý gì?”
Sắc mặt Mạch Điển Thành không còn biến hóa đặt câu hỏi, cho dù cho là bị còng bên trên giường, hoàn toàn có thể sẽ phải chịu khổ hình hay bất kì loại cực hình gì không hề ngờ tới, hắn cũng không bất thần, dù sao hắn trong thương trường cũng đắc tội rất đông người.
tập đoàn lớn của hắn bành trướng rất nhanh, nắm bắt ít nhiều công ty, có người sùng bái hắn, đương nhiên cũng có thể có người vì ích lợi bị cướp đoạn mà hận hắn, hắn tuyệt sẽ không còn lúc nào nhận mình là người giỏi, hắn cho rằng bản thân chỉ là 1 trong những người làm kinh doanh, nhưng người chỉ cần chạm đến chuyện làm ăn hay tiện ích cũng đều có khi làm cho 1 đám người đen mặt.
“Tinh trùng!” Chung Diễm Nhiên nói lạnh lùng.
“Cái gì?”
Mạch Điển Thành nhất thời tưởng rằng mình đang nghe lầm, hoặc là hiểu sai ý của hai từ này, đó là một danh từ, nhưng mà người bình thường tuyệt đốt sẽ không nói nó ra khỏi miệng, có lẽ rằng có người mỗi ngày lấy cầu hoan làm niềm vui, nhưng hoàn hảo nhất cũng không đặc trưng đem hai từ này nói ra miệng, thậm chí nói ra trước mặt người khác.
Chung Diễm Nhiên dùng ánh nhìn mi là đồ ngu nhìn hắn, góc nhìn tuy điệu đà, nhưng tuyệt vời và hoàn hảo nhất là đưa theo ý miệt thị, tiếp sau đó, y đem tiểu sử của hắn theo kiểu hai nhân năm bằng mười mà nói ra, không dừng lại ở đó không còn có chỗ sai, bộc lộ y đã theo dõi hắn rất mất thời gian.
“Nghe thiếu hiểu biết sao? Tinh trùng, tôi muốn tinh trùng của anh, hoặc nói cho chính xác là gen của anh. Anh xuất thân từ cô nhi viện, bố mẹ không rõ, anh đã từng làm không ít việc, đi giao báo, nhân viên giúp việc, công nhân kiến thiết, sau đó năm mười tám tuổi kinh doanh đc một trăm vạn đồng, sau khi đầu tư vào Mĩ, sau vài lần thay đổi, anh ban đầu thu mua những công ti dược, kế tiếp thì kiếm tiền, hiện thời ba mươi mốt tuổi, mặc dầu người bám đầy mùi tiền, nhưng anh là kẻ hung mãnh dũng mãnh, cá tính mạnh khỏe người ăn thịt người rất hợp với chọn lựa của mình.”
Chọn lựa? Đấy là chuyện quái quỉ gì?
Xem thêm truyện eo thon nhỏ
không dừng lại ở đó góc nhìn miệt thị của y làm cho trong thâm tâm Mạch Điển Thành cuồng nộ, đã bao lâu hắn chưa từng bị người khác miệt thị như thế, chính vì các kẻ miệt thị hắn, tiếp đến đều bị hạ bệ chẳng còn dám rêu rao trước mặt hắn.
Nhưng mà mấy câu vừa qua, hắn cũng từ từ ví dụ, người thanh niên xinh đẹp này chính là nhằm vào hắn, không có quan hệ gì với thương trường, chỉ thuần túy là bởi vì y muốn “mượn” tinh trùng của hắn.
ánh nhìn của người giới trẻ xinh đẹp này đảo khắp body hắn từ bên trên xuống dưới, như là săm soi hàng hóa có đạt tiêu chuẩn hay không làm cho hắn có cảm hứng phải chịu nhục đến cực độ.
Mạch Điển Thành xúc cảm y đang bình chọn hắn, nhưng góc nhìn này lại tạo cho xúc cảm như là lửa đốt dưới da, làm cho góc nhìn của y nhìn đến đâu là nơi đó ngứa ngáy tức giận, dù sao bị một mĩ nhân xinh đẹp như vậy bình chọn body toàn thân, nếu mà là lúc thông thường thì đó cũng đều có thể coi là khiêu khích.
“Đây là cái gì?”
Thanh âm của Chung Diễm Nhiên có chút cao lên, thậm chí mang đi tức giận, Mạch Điển Thành kinh ngạc bắt gặp, ánh mắt của y đang nhìn chằm chằm vào nơi tư mật của chính bản thân mình, hơn nữa y giận dữ nhìn chăm chú, thậm chí còn cắn vành môi bên dưới xinh đẹp, như là bộ dáng của con nít chờ bánh ngọt nhưng này lại tự nhiên biến thành rau dưa chán òm mà bế tắc, có điểm khiến kẻ khác bi đát cười, thậm chí yêu thích.
Do bộ dáng lạnh như băng thoắt cái chuyển qua ngang ngạnh đáng yên, khiến cho nhiệt hỏa điên cuồng trong huyết mạch hắn phóng thẳng đến hạ bộ đang bị y nhìn chú ý.
Hắn ngạc nhiên nhìn ra, bạn dạng thân mình đang cương, cũng chính là hắn so với tên bắt cóc này có xúc cảm ***, điều đó để cho Mạch Điển Thành kinh hãi, cho dù y có đẹp đến mức nào, cũng không có công dụng hắn muốn ăn y.
Hắn cương cứng, dưới tình trạng không hề có ăn mặc quần áo che đậy lại càng khác người cụ thể.
Nhìn thấy dương khí của Mạch Điển Thành có cảm hứng, phía trên mặt Chung Diễm Nhiên tự nhiên và thoải mái ửng hồng, y cong môi, tạo sự một thú vui mỉm khác người xinh đẹp mê mị, giống như đang tán thưởng hắn có phản ứng so với vẻ đẹp của bản thân.
phong thái cùng thú vui xinh đẹp kia đủ để mê hoặc ngàn vạn con trai, đôi chân dài như chống đỡ không được sức nặng của khung người mà quì rạp trước người hắn, kế tiếp thần trí như mê loạn chưa chắc chắn phiên bản thân là ai, hôn lên từng ngón chân hắn, thành kính di chuyển hẳn qua từng tấc da tấc thịt hắn.
Đọc tham khảo truyện cô giáo Thủy
tiếp theo sau, đôi chân mày mảnh dẻ mềm mịn và mượt mà như lá liễu của y nhíu lại, y như là gặp phải vật phẩm đáng kinh ngạc, cũng như là tình huống này y không tồn tại dự kiến tới, y trừng góc nhìn Mạch Điển Thành tự nhiên chắc nịch, đôi môi đỏ mọng cong lên không mấy sung sướng, cánh môi cong ướt át, sẽ làm cho đàn ông muốn mút vào đến phát điên.
“Anh so với mặt bằng chung hoàn toàn bất đồng, ít nhất cũng cao hơn vài bậc, phải ghi nhận rằng ngay cả tôi cũng ở trong các số ấy, và đúng là ngoài dự liệu của mình mà…”
Y có chút oán thù giận, lầm bầm, nhưng lại không nhịn đc mà dẩu đôi môi xinh tươi, y nhìn hắn cười, nụ cười kiểu kẻ cao cao tại thượng ở bên trên nhìn chằm chằm xuống để cho Mạch Điển Thành nổi trận lôi đình đợt nữa.
nếu như bây giờ hắn có khả năng hành vi, hắn nhất định sẽ đấm y một phát cho bất tỉnh nhân sự, tiếp đến không chút chần chờ mà lôi ra ngoài nghĩa địa, đào một cái lỗ, đem y bỏ xuống, rồi chôn sống y.
Lòng bàn tay Chung Diễm Nhiên thử dò đến vuốt ve khuôn mặt trực tính của Mạch Điển Thành, tiếp đến di xuống, lòng bàn tay lạnh băng lướt qua khuôn ngực rộng, vòng eo rắn chắc, ở đầu cuối y cúi đầu xuống, dừng trước ngực Mạch Điển Thành, hít sâu một hơi, như là lo ngại trong tâm địa cũng tiêu tan được phân nửa.
“May mà anh không hôi, tôi không chắc có thể chịu được con trai hôi!” rất nhiều con trai đều phải có mùi khung người rất nồng, cái đó để cho khứu giác có phần mẫn cảm của y chịu không được.
“Tôi sẽ không bởi vì lời mệnh danh này của cậu mà cảm kích rơi nước mắt đâu.” Mạch Điển Thành nói hết sức châm chọc.
Môi Chung Diễm Nhiên một lần nữa lại cong lên, cật vấn cùng cơn giận của Mạch Điển Thành trọn vẹn không nằm ngoài dự liệu của y, đó là chính vì hắn có khí chất vừa nghị lực lẫn ngang ngạnh như vậy nên mới là người tốt nhất đc y chọn, khi y lần thứ nhất nhìn thấy hắn, liền biết y muốn có gen của người đàn ông này, đứa con đc sinh ra nhất định sẽ hết sức đặc trưng.
Y lại hít vào mùi của Mạch Điển Thành một đợt nữa, nói không hôi chính xác là đánh giá thấp hắn rồi, trên thực tế mùi cơ thể của hắn hết sức tươi mới ấm áp, hắn không cần nước hoa, đối với bất kì loại nước hoa nào cũng muốn mê người hơn.
cuối cùng ánh nhìn của Chung Diễm Nhiên nhìn đăm đăm vào bộ vị đã đứng thẳng giữa hai chân, rất khó hình dung thứ đang đứng sừng sững như ngọn núi kia lại là bộ vị của đàn ông, bạn dạng thân mình cũng thuộc mặt bằng chung, cho nên thuở đầu lấy giá trị bình quân mà gắn cho bộ vị của Mạch Điển Thành.
bây giờ y kinh dị nhìn kĩ nó, cái đó kích thước lớn quá rất có thể sẽ làm cho bản thân mình thống khổ, hoặc là cũng có thể có thể như khi y dụ TS Cung Tú Nhân kể lại chuyện lúc thân mật và gần gũi, mặt Cung TS liền đỏ bừng, ấp a ấp úng nói: chính là Trải Nghiệm đầy khoái trá mà họ không cách nào tưởng tượng ra được.
Nơi y chạm lên người hắn liền hệt như bị lửa đốt, Mạch Điển Thành hít thật sâu, nhưng lại hít trúng hương thơm cơ thể của con người xinh đẹp tột cùng trong thiên hạ này, Chung Diễm Nhiên cúi đầu, thì thầm nho nhỏ: “Hôn trước đi.”
y như là công thức toán học, sau khoản thời gian y nói hoàn thành, liền hôn lên môi hắn, Mạch Điển Thành tự động hé môi mình ra, Chung Diễm Nhiên hoàn thành một chút rồi vươn đầu lưỡi vào, kế tiếp hét lên một tiếng bi lụy, Mạch Điển Thành dùng sức cắn lưỡi y, nếu không hẳn nhờ y rụt về kịp, sợ rằng đã bị hắn cắn đứt lưỡi.
Khóe miệng Mạch Điển Thành còn đọng máu của y, phía trên mặt lòi ra nụ cười khoái trá khát máu, y như là cá mập trắng cười hung mãnh, làm cho Chung Diễm Nhiên nhìn hắn kinh ngạc, hắn đối với lưu ý đến của y còn hoang dã hơn cả động vật, hay phải nói như là cuồng chiến sĩ dã man của thời trung cổ.
“Tôi bị thương?”
giống hệt như không cách nào hình dung được bạn dạng thân mình bị thương, đầu lưỡi của y khổ sở từng đợt, y chỉ bị một vết cắn rất bé dại mà thôi, nhưng mà y khó có thể tin đc có người sẽ kháng cự lại sự thu hút của y.
Chung Diễm Nhiên cũng Chưa hẳn bình chọn bạn dạng thân quá cáo, mà là y biết bản thân mình rất đẹp, hơn thế nữa đẹp rất cá tính, con trai mặc dù có điên lên, cũng không hề có chuyện đem y bán ra, đấy là lần trước tiên trong cuộc đời này y nếm cảm hứng bị cự tuyệt.
Thẳng thắn mà nói tư vị này cũng không tốt.
Mạch Điển Thành liếm vệt máu, vẻ mặt cười lạnh cùng lãnh khốc: “Gen của tôi có giỏi đến ra sao, cũng không tồn tại cho không.”
“Anh rất nhanh sẽ rất hứng thú với tôi.” Khóe miệng Chung Diễm Nhiên nở ra niềm vui ôn nhu lòi ra má lúm đồng tiền, hệt như là cười nhạo hành vi chống cự ăn hại của hắn.
Y mở vali da ra, dùng ống tiêm rút đầy một loại chất lỏng không rõ, Mạch Điển Thành cảnh giới quát nhẹ: “Đó là cái gì?”
Chung Diễm Nhiên cười đến hết sức quyến rũ, thứ y muốn, nhất định phải có đc, càng huống chi y lên kế hoạch lâu như thế, tuyệt vời không thể để xảy ra bất kì sai lầm nào.
“Sẽ làm anh ngoan hơn nhiều đó.”
Bộ dáng Chung Diễm Nhiên khi thì thầm, quả thực đó là xem hắn như đồ ngu mà đùa, Mạch Điển Thành thiếu điều nhảy dựng lên bên trên giường, nếu không hẳn vì tay chân bị còng, hắn nhất định sẽ nhảy lên giết y rồi, đến mức ngay cả Chung Diễm Nhiên thuộc loại không sợ trời chẳng sợ đất, nhưng trong khoảnh khắc đó cũng hốt hoảng phải thụt lùi ra sau từng bước.
Y rất cao hứng phiên bản thân còng tay lại, chính vì y chỉ dùng hàng hạng nhất, cho nên chất lượng còng tay cũng chính là tốt nhất, bằng không y căn bản không thể còng được người con trai điên cuồng như dã thú này, trong tích tắc đó, y thậm chí còn có 1 loại cảm hứng sai lầm không nên dây dưa với người nam nhi nguy khốn này.
Xem thêm truyện đam mỹ h
Bất quá mười phút sau khoản thời gian hắn tiêm vào mạch máu bên trên tay Mạch Điển Thành, động tác cuồng bạo của hắn đã lờ lững ôn hòa lại, hạ thể rỉ đầy dịch nhờ ngạo nghễ dựng đứng, hắn thở dồn dập, ánh mắt từ từ trở nên mông lung, khi y hôn lên môi hắn, đầu lưỡi ngang ngược của hắn cũng dùng cách thức khiến cho kẻ khác phải xấu hổ lẫn vui sướng mà hôn đáp lại y.
Y ngồi bên trên người Mạch Điển Thành, eo hắn nảy lên thô bạo, mỗi một lần cũng đều hung ác vọt đến, y không ngờ tới hắn khi gật đầu hợp tác, lại nhiệt tình khiến người ta ăn không tiêu như thế, y phát ra tiếng rên rỉ yếu đuối, điều chỉnh tư thế của bản thân mình, nhưng mọi khi hắn xả thân trong cơ thể thì lí trí của y lại tiêu tán.
“A… Uhm… A a!”
âu sầu lúc đầu đc sửa chữa thay thế bằng khoái cảm, sau sống lưng dính đầy những giọt mồ hôi ẩm ướt cũng tránh giảm ức chế, Chung Diễm Nhiên ban đầu còn tưởng lần làm tình này nhất định sẽ hết sức âu sầu, công dụng hóa ra cũng không đau khổ như hình dung của y.
Mạch Điển Thành bang đầu giận dữ cuồng bạo mà vùng vẫy kịch liệt, đến ngày thứ hai đã chuyển thành sát khí lãnh khốc hung thần quỷ ác ác sát, Chung Diễm Nhiên đem thuốc mê rút vào ống tiêm, y bởi vì mọi chuyện dễ dãi như đã tính toán trước nên mang đi chút ý cười, ngay cả người đàn ông này còn có chút tức giận, vẫn tồn tại khiến y phải đối phó.
“Tôi sẽ tìm ra cậu!”
Tinh lực thiếu điều bị hút khô, Mạch Điển Thành rống to chẳng hề có chút sức lực, nhưng mà thanh âm ác độc âm trầm lại bén ngót như dao.
“Tôi nghĩ anh không có tác dụng tìm kiếm được tôi đâu.” Y rất tự tin.
“Tôi sẽ khiến được, cậu tốt nhất trốn cho nhanh trước khi tôi tìm kiếm được cậu, bằng không tôi nhất định sẽ làm cho cậu phải trả giá thảm khốc.”
Thanh âm âm trầm của Mạch Điển Thành y như thiên sứ báo oán, tuyên thệ hắn còn nếu như không đạt đc mụch đích, thề không bỏ dở, với đậm cá tính hung tợn hắn sẽ một mực truy lùng y, đến khi nào hoàn toàn có thể bẻ cổ được y mới thôi.
Chung Diễm Nhiên chỉ nhướn mắt không đồng ý không tồn tại ý kiến, lời nói của Mạch Điển Thành như lời tuyên thệ của lực lượng hắc áp đem bóng tối gieo rắc xuống mặt đất sau giờ ngọ.
“Tôi không chỉ là tìm ra cậu, tôi còn sẽ khảo sát ra tất cả những chiếc này là cái gì, tôi muốn cho cậu không chỉ là phải trả giá rất đắt, tôi còn muốn cho cậu phải hối hận vì hạnh động hôm nay.”
Thuốc lại phát huy công dụng, thanh âm của hắn đứt quãng, niềm tin cũng rơi vào mê man.
Đọc full truyện tại website đọc truyện miễn phí truyen24.com. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!