Review truyện Cách Đế Vương Đoạt Thê
Thân làm hoàng đế nhưng lại chẳng có quyền hành gì, bị giam lỏng mười năm, thức ăn mỗi ngày bị hạ độc, muốn tìm chút nào đấy thật sạch để ăn thì phải cải trang thành thái giám. Lúc trước còn nhỏ chưa hiểu chuyện khiến cho Nhiếp chính vương nắm quyền thì cũng đành, nhưng nay hắn muốn đoạt lại hết quyền uy của chính bản thân mình .
Ra mắt truyện xuyên không Cách đế vương đoạt thê
Tác giả: Lục Quang
Thể loại: truyện tranh xuyên không cổ đại
Trích đoạn truyện Cách đế vương đoạt thê
Khi thái giám đứng lân cận xướng to đại vương giá lâm, vị đứng đầu nhóm người dưới Nhiếp chính vương Hạ Hầu Quyết híp đôi mắt đen lại, giống như bất thần trước sự có mặt của Tây Tần nhà vua, nhưng vẻ ngạc nhiên đó lập tức mất tích trong nháy mắt.
Tây Tần nhà vua Hạ Hầu Hoan mặc long bào màu vàng, càng làm Nổi lên thân hình to lớn, đầu đội long quan không giấu được mặt.
Tây Tần nhà vua năm mười tuổi, tẩm điện vô cớ bị cháy, làm hủy đi gương mặt tuấn dật, cùng năm đăng cơ, khi gặp mặt đại tần đều mang mặt nạ. Nghe nói bị bỏng ngay gần mắt phải, cho nên mặt nạ chỉ che tới mũi, nhưng chỉ việc nhìn kỹ, liền hoàn toàn có thể nhìn thấy lân cận khóe môi cũng đều có vết sẹo bỏng, có thể thấy khi đó quả thật là mạng treo lơ lửng.
dù cho là tránh khỏi một kiếp, Nhưng từ đó trong tương lai xương cốt lại không chữa khỏi được, mỗi lần trái gió trở trời thế nào cũng bệnh nặng một trận, lúc đầu đến đầu mùa đông lại càng như Diêm vương có thể cướp người đi bất cứ bao giờ , ốm yếu như thế làm thế nào có thể chủ trì triều chính?
>>> Đọc thêm list Truyện ngôn tình tổng tài
do tại vì thế , Tiên hoàng hạ lệnh Nhiếp chính vương Hạ Hầu Quyết đại trì triều chính, dần dà, theo đó chính sự gần như đều do Hạ Hầu Quyết giải quyết và xử lý, thẳng đến vài ba năm cách đây không lâu Hạ Hầu Hoan chuyển biến tốt, mỗi đôi lúc vào triều, trước mắt là buổi lễ trang trọng mừng trăm năm Vương triều khai triều, sứ giả những nước đều đến tham gia , Tể tướng Tiêu Cập Ngôn dẫn dắt đại thần thượng tấu, mới để cho Hạ Hầu Hoan vào lâm triều vài ngày.
“Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế.” Bách quan hô lớn.
Khóe môi Hạ Hầu Quyết khẽ nhếch lên, cúi người làm dáng.
“Các khanh bình thân.” Hạ Hầu Hoan nhìn bách quan xung quanh, giọng nói trong sạch , mặc dù hơi thở có chút yếu, mặc dù thế, từ nay sau đây muốn lâm triều, Ngoài ra cũng không hẳn chuyện khó.
đối với bệnh tình chuyển biến tốt của Hạ Hầu Hoan, bá quan văn võ đều giữ tâm tư trong trái tim , không có gan bộc lộ ra bên ngoài .
Hạ Hầu Quyết liếc mắt không nói, giống hệt như đoán chuyện gì, thẳng đến khi bãi triều, mới đi lên trước: “Hoàng thượng.”
“Hoàng thúc không nhất thiết phải đa lễ.” Hạ Hầu Hoan khoát khoát tay, thái độ cung kinh với Hạ Hầu Quyết.
“Hình như hôm nay sắc mặt của bệ hạ không đảm bảo.” ánh mắt Hạ Hầu Quyết dừng lại ở trên cổ tay thái giám bên người Hạ Hầu Hoan.
“Hoàng thúc lo lắng rồi, chẳng qua là trong ngày hôm qua Trầm và Hoàng tử Cổ Đôn uống mấy ly rượu, ngủ muốn, nên lâm triều muộn thôi.” Hạ Hầu Hoan khẽ cười nói.
“Hoàng thượng nên lấy long thể làm trọng, thần hoàn toàn có thể chủ trì triều chính.”
“Sao hoàn toàn có thể giao mọi chuyện cho Hoàng thúc? Hoàng thúc nắm giữ binh phù trong bàn tay , cai trị biên cương, nếu lại giao đại sự triều chính cho Hoàng thúc, trẫm thấy áy náy.” Hạ Hầu Hoan không đợi hắn mở miệng, lại nói tiếp: “Dù sao trẫm cũng là nhất quốc chi quân, cũng nên học hành giải quyết chính vì sự, còn nữa sứ giả các nước đến thăm, sao có thể để họ đánh giá và nhận định rằng Tây Tần hoàng đế chi là ma ốm được?”
Trên đại lục này, hướng bắc là Đại Lương, binh hùng tướng mạnh, phía đông là Cổ Đôn, tài nguyên phong phí, hướng phía nam có Vô Cực, quả cảm thiện chiến, Tây Tần nằm ở chính giữa , nhiều lương sản, thương đạo đại phát , các đất nước vì kiềm chế cho nhau, nên có thể coi là Thái Bình thịnh thế, nhưng lần lượt biến đổi theo thời gian, dã tâm chồng chất
Hạ Hầu Hoan rỉ tai ví dụ có đạo lý, Hạ Hầu Quyết nghe xong cảm nhận thấy hắn lấy vương triều làm trọng, nhưng trong số ấy cũng ngầm nói là bản thân chớ nên chuyên chính, nên trả lại triều chính và binh phù đã giữ lâu lắm lại cho nhà vua hai mươi lăm tuổi, tuy lời nói của Hạ Hầu Hoan hèn mọn cung kính, lại y như bản thân mình nghĩ nhiều.
Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!