Tóm lược truyện Đào Thoát

0

Lam Tĩnh Nghi tạo cho thầy giáo sinh sống một trường học tứ nhân đang bảy tám năm rồi. Vốn tưởng rằng người nhà đang là một trong những gia sư cường thế ko ngờ cô lại bị 3 thằng học trò tra tấn bắt nạt…… rốt cục vẫn không thoát khỏi số phận đã định sẵn

Chia sẻ truyện Đào Thoát

Tác giả: Dạ dung nhan vô tận
Thể loại: truyện cao h, sư thiết bị luyến, SM

Trích đoạn truyện Đào Thoát

Lam Tĩnh Nghi cố đẩy cánh cổng màu trắng béo tròn ra, rồi bối rối bấm chuông. Một tổ ấm đàn bà luống tuổi bước ra mở cửa. Lam Tĩnh Nghi khẽ khom chúng ta hỏi: “ Xin hỏi đây mang yêu cầu nhà của Nạp Lan Luật không? Tôi là gia sư dạy kèm cho em đó, Lam Tĩnh Nghi”.

thành viên phụ nữ kia vội dẫn Lam Tĩnh Nghi vào nhà and đi lên lầu. “Cậu hai nghe ông chủ mời giáo viên dạy kèm, đề xuất đã chờ của nhà từ sớm. Tôi là người khiến Việc ở đây, Lam tiểu thư tương lai cứ hiểu tôi là Thím Trần được rồi”. Thím Trần dẫn cô lên lầu nhì, rồi lặng lẽ lui xuống.

Lam Tĩnh Nghi ấp ủ túi giáo án vào ngực, nhẹ nhàng gõ cửa. Nhưng mà cô đã gõ cửa phổ thông lần nhưng đang chẳng thấy động tĩnh gì, không lẽ yêu cầu gọi to tên Nạp Lan Luật ra à?

không hề thím Trần nói hắn đã hóng cô sao?

Lam Tĩnh Nghi nhíu mày kiên cường chỉ giây khắc, lập tức đẩy cửa một cái. Cửa ko khóa, lạch cạch bung mở.

Lần đầu vào nhà chúng ta khác, lại tự tiện xâm nhập phòng nghỉ, quả tình chẳng phải phép cho lắm. Nhưng mà cô chẳng còn cách làm nào.

“Soạt” một thanh âm vang lên.

Lam Tĩnh Nghi còn chưa đọc chuyện gì xảy ra, đang lưu lạc toàn thân mát lạnh, nước từ bên trên cao xối xả tuông xuống, làm toàn thân cô ướt đầm.

xống áo dính vào mình, tóc tai bết lại, tài liệu rơi phịch xuống đất.

Cả kính cưa cô cũng rơi một cách thảm hại.

Lam Tĩnh Nghi ngơ ngẩng nhìn lên , tù mù trông quan sát thấy 1 tầm vóc sẽ ngồi sau máy tính xách tay. Ấy có nhẽ là học trò của cô.

>>> Đọc thêm list truyện đam mỹ H SM

Lam Tĩnh Nghi cau mày, ngồi chồm hổm mình lục lạo tậu kính mắt. Thuận miệng kể. “Có ai không, nhặt giùm tôi cặp kính.” Trong miệng đề cập tiếp , “Này của phòng sở hữu ai không, tạo cho tôi một chút, kính của tớ bị rơi mất rồi !”

Tiếng bước chân vang lên , Lam Tĩnh Nghi quan sát thấy nhị chân dừng lại trước mắt mọi người. “Có yêu cầu tính năng này không, cô giáo?”

Đây và đúng là học sinh của cô. Lam Tĩnh Nghi ngửng đầu lên, lặng lẽ biểu thị 1 phen.

tuyệt vời đầu tiên , cậu không đủ niên này rất lớn, thật sự chỉ mới 16 tuổi thôi sao? Trước mắt chợt phiêu bạt mơ đại dương, không thể nào nhìn thấy rõ dung mạo. Lam Tĩnh Nghi nhận mang mắt kính, nói tiếng cảm ơn, rồi thanh nhàn vùng lên.

Nàng đeo kính vào. Lúc này mới nhận ra kỳ thực cậu học sinh này cao hơn gia đình bạn rất nhiều, nước da sáng mịn màng, khuôn mặt cực kì khôi ngô. Đôi môi mỏng manh giờ đây mím khẽ, nhìn cô , thoáng cười cười.

“Xin lỗi, tôi tưởng Nạp Lan Địch vẫn về, hy vọng trêu anh đấy một chút nào ngờ,…”

Lam Tĩnh Nghi nhìn theo ánh nhìn cậu , đến chỗ cỗ ván nước sẽ treo bên trên cửa, lâm thời gọi ra. Thầm nghĩ đứa nhỏ này thật là tinh nghịch. Nhưng ngoại trừ mồm lại kể “Không sao cả”.

Nạp Lan Luật cười hỏi: “Cô là giáo viên do tam tôi mời về à?”

“Đúng vậy, tôi là Lam Tĩnh Nghi, tương lai em hoàn toàn có thể gọi tôi là giáo viên Lam. Tôi hoàn toàn có thể đọc em là Nạp Lan Luật được chứ? Hiện thời tổ ấm học được chưa?”

Nạp Lan Luật nhìn chăm chắm vào cô nhíu mày hỏi, “Cô à, cô cứ vậy đó nhưng dạy sao?” Vừa xong lời, cậu đảo mắt một vòng.

Lam Tĩnh Nghi chiếu theo ánh nhìn của Nạp Lan Luật nhìn xuống, ko khỏi nhận ra thấp thỏm, từ đầu đến chân cô bây chừ tổng hợp ướt đầm.

“Cái kia…”

Nạp Lan Luật sớm luân phiên người thân lôi ra 1 bộ quần áo đưa cho Lam Tĩnh Nghi, “Cô có thể vào chỗ kia để thay”. Cậu chỉ tay vào trong 1 cánh cửa nói mang cô ..

Lam Tĩnh Nghi nhận rước mẫu áo phông thun màu trắng rộng thùng thình, hẵn là của Nạp Lan Luật. Mà mà… chỉ mang mỗi áo co dãn thôi sao? Cô đột nhiên nhìn thấy khó xử, cắn cắn môi hỏi. “À,… còn… còn quần?”

Nạp Lan Luật nháy mắt, môi điểm nét cười “Tôi thấy giáo viên Lam vóc chúng ta nhỏ bé, cái áo này vững cũng cỡ như cái váy cô đang khoác trên người. Cô ko cần hổ hang đâu.”

Lam Tĩnh Nghi lo sợ bảo “Quên đi , tôi ko thay là đc , gia đình bạn khởi đầu học luôn luôn đi. ”

“Thế mà như thế vô cùng dễ bị cảm.” Nạp Lam Luật tỏ vẻ sốt ruột làm bằng Lam Tĩnh Nghi bật cười, cô cũng đang hai mươi tám tuổi rồi, việc gì yêu cầu sợ một cậu tinh ranh new mười sáu tuổi đầu.

Lam Tĩnh Nghi nhẹ nhàng không đồng ý, luân phiên người đi vào cánh cửa kia thay xống áo.

máy vi tính vang lên một bài hát cổ quái. Nạp Lan Luật cúi rạp trên bàn, tựa hồ sẽ ngủ.

Lam Tĩnh Nghi nhẹ nhàng công bố. “Học trò Nạp, tắt nhạc đi, nhà bạn học thôi nào!”

không đủ niên khẽ hừ 1 tiếng , giống như là đang làm bằng nũng. Kế tiếp cậu ngấc đầu lên, đôi mắt phượng hẹp dài nheo nheo nhìn Lam Tĩnh Nghi.

“Cô bao nhiêu tuổi rồi?” Nạp Lan Luật híp mắt nghiêng đầu hỏi cô.

“Hai mươi tám” Lam Tĩnh Nghi đáp nhưng mà ko phải suy nghĩ.

Nơi con ngươi đen láy thoạt qua tia trào phúng, “Lão xử nữ?”

“Cái gì?” Lam Tĩnh Nghi mắt mở bự, cô không tinh lời bạn vừa nghe.

“Không với gì” Nạp Lan Luật ngáp một chiếc, giơ tay tắt nhạc, “Bắt đầu đi ”

…………..

“Nạp Lan Luật, em có sẽ nghe không?” Lam Tĩnh Nghi điều tra hỏi.

Nạp Lan Luật ngửng đầu, mịt mù nhìn cô , đáp, “Có ”

“Vậy tôi kể đến ở đâu rồi?”

Nạp Lan Luật cần dùng ngón tay chỉ 1 dòng trong sách. Lam Tĩnh Nghi đồng ý, xem ra là cô trách lầm cậu ta. “Chúng ta liên tiếp ”

“Cô giáo Lam…”

“Sao vậy?”

“Nghỉ ngơi một tý đi, tôi thấy khá đau đầu. ”

Nạp Lan Luật vực dậy, thân hình cao to thoáng lểu đểu làm cho Lam Tĩnh Nghi hoảng sợ.

“Nạp Lan Luật, em như thế nào vậy?” Lam Tĩnh Nghi lắc lắc Nạp Lan Luật , Nạp Lan Luật mắt đóng chặt, ko nhúc nhắc.

Lam Tĩnh Nghi ôm lấy cơ thể cố gắng kéo cậu tới bên nệm. Khiến cậu đắp kín đáo chăn.

Cô không biết nên làm sao lầu bầu, làm cái gi bây giờ, làm những gì bây chừ, trước hết yêu cầu đi kiếm thím Trần, rồi tiếp nối gọi thầy thuốc tới.

Lam Tĩnh Nghi vội luân phiên người rời đi, thoắt cái bàn tay cô đã bị giữ chặt .“Cô…”

“Tỉnh rồi à? Em không sao chứ…”

Nạp Lan Luật phủ nhận, “Cô không nên lo sợ, đó là bệnh cũ, tôi sở hữu chứng thiếu máu, siêu dễ ngất xỉu. ”

thế ra là vậy, chính xác là khổ thân. Cậu nhãi ranh mới 16 tuổi đầu, lại chẳng sở hữu cha mẹ ngoài.

“Vậy em thuộc nghỉ 1 lát đi. Cô đi phát âm thím Trần. Bữa nay vậy đó thôi, tương lai cô lại đến nữa.”

“Cảm ơn cô, hứa hẹn hội ngộ. ”

“Ừm, hẹn tái ngộ.” Lam Tĩnh Nghi thu dọn tài liệu, vào buồng tắm thay lại áo xống cũ vẫn đc hong khô, rồi vội vả bước ra ngoài.

Cửa vừa khép lại, Nạp Lan Luật lập tức ngồi dậy, mỉm cười đáo đặt.

Trong 1 căn phòng ngủ xa hoa không giống , chợt truyền ra tiếng con gái rên rẩm mất hồn. Bên trên chiếc nệm kinh size, 1 bóng hồng cute body toàn thân xích lõa đã thuộc dưới thân một người nam nhi. Khuôn mặt tương đối nhăn nhó, bàn tay bỏ lên trên ngực anh chàng, mơ đại dương hiểu “Nạp Lan Địch”.

Cưỡi bên trên cô là thiếu niên cao bự, tầm vóc săn chắc, làn da mầu sắc đồng, tóc đen nhánh, gương mặt tuấn mĩ và băng lãnh.

nhì tay cậu níu chặt vú cô nàng, điên cuồng chạy nước rút. Nữ nhân bởi khoái cảm mà hét lên chói tai, nhưng khuôn mặt không đủ niên đang mặc nhiên, tựa hồ Việc chuyển vận kịch liệt này không phải bởi vì người thực hiện.

Nạp Lan Địch sau khoản thời gian cuồng dã công kích, ngay tức thì lấy hạt như là bắn vào mọi người cô nàng thực hiện cô ngân khẽ một tiếng, rồi tức tốc xụi lơ bên trên chóng. Cậu vực lên, nhân tiện tay bỏ một viên thuốc vào mồm cô nàng.
Chúc độc giả truyện ‘Đào Thoát’ vui vẻ!

Leave A Reply

Your email address will not be published.