Reviews truyện Chuyện Tình 1 Đêm
phần nhiều điều được nhắc trong cuốn sách phần đông là phần đông “câu chuyện tình 1 đêm” với tác động đến thanh nữ. Chỉ mua viết về thiếu phụ bởi vì tôi cho rằng lý do đàn ông kén chọn “chuyện tình một đêm” là quá dễ dàng.
trình bày truyện Chuyện tình 1 đêm
Tác giả: Chi Xuyên
Thể loại: Truyện sắc
Trích đoạn truyện Chuyện tình 1 đêm
Âu Dương Tuyết, 22 tuổi, gia sư vườn trẻ
Âu Dương Tuyết nhắc rằng, có những đêm buông thả, cơ thể như bay cao. Nhưng mà niềm mừng húm rất ngắn ngủi, còn lại đa số là cô độc, trống rỗng. Lúc đấy cô sẽ châm một điếu thuốc, cực khổ nhả ra đầy đủ cụm khói mờ ảo, rồi thở dài, rồi than khóc.
hồ hết đêm đó, Âu Dương Tuyết như nghe thấy tiếng trái tim bạn vỡ rào rạo. Cô sẽ tuyển chọn buông thả để thân thể đc giải tỏa, còn trái tim lại rỉ máu. Cô đề cập đã quen buông thả, buông thả dục tình và buông thả cả nỗi đau.
Trong ban đêm, Cô như con bướm tuyệt nhan sắc, muôn phần quyến rũ. Nhưng mà khi trời sáng, cô nóng hổi như một xác chết. Cô lâu dài nhắc “không” sở hữu tình ái.
1 quán bar ngơi nghỉ tam Lý Đồn. Âu Dương Tuyết ngồi trước mặt tôi, âm thầm and nhàn. Chốc chốc cô lại khuấy chỗ cà phê trước mặt, hớp vài ngụm, rồi rảnh rỗi để ly xuống, trên mặt luôn khoác một thú vui bi thương. Quanh đó cửa sổ, hoàng hôn dần buông, khắp quán sẽ đông kì dị đã từng cặp nam thiếu phụ tú. Tiếng nhạc du dương làm bằng mọi người ta phải đắm say cứ lan tỏa khắp buồng. Nhưng mà cô đấy cứ lặng lìm ngồi sống loại góc khuất ấy, đôi lúc lại hút cùng tôi một điếu thuốc, nhẹ nhàng phả ra 1 luồng khói. Rồi chú ý nhìn đám khói đó dần tan trong diện tích, phảng phất như một bà già đang từ biệt 1 câu chuyện bụi hồng nào đó trong cõi đời.
>> Đọc thêm truyện đam mỹ sủng h
không thể từ chối rằng cô đấy là một trong đàn bà dẹp, không buộc phải trang điểm cũng đủ thú vị cánh dàn ông. Hôm đấy cô mặc một chiếc áo len rộng and quần bò, khuôn mặt không chút son phấn. Nhưng góc nhìn yêu kiều và khuôn mặt xinh đẹp của cô đang luôn luôn mang sức hút.
Xem ra cô hay lui tới đây. Suốt cả tối, ko ngớt số đông chàng trai bước đi chào hỏi. Còn cô nhẹ nhàng vẫy tay chào lại, cười đáp lễ khôn xiết lịch sự, không lạnh nhạt, cũng ko đượm đà. Cô đề cập 3 Lý Đồn là 1 trong nơi ấm cúng, với nhạc, có bia & cà phê nhưng cô không xa lạ. Tuy nhiên còn tiếp cả góc nhìn trêu chọc của cánh đại trượng phu nữa. Cô nhắc, rất nhiều đêm phần lớn được chia thành từ chốn này.
Hôm ấy, Shop chúng tôi trò chuyện cực kỳ vui lòng. Cô hết sức chính trực, cũng tương đối mến nhắc chuyện riêng tây. Dù rằng trong con mắt của bầy, một cuộc sống như thế quả không lành mạnh. Nhưng cô cứ thủ thỉ nhắc vậy đó, thậm chí còn chủ động hỏi tôi “Anh cũng muốn biết nhận thấy của tôi khi sẽ cho tình sở hữu anh ta khi đó không?”. Tiếng nói trần trụi tới tàn bạo. Nhưng mà lúc vừa nhớ lại đầy đủ giây khắc buông thả trong đời sống, nom cô rất thương tâm. Cô đề cập số đông kỷ niệm đó thực thụ rất buồn.
Mười ba tuổi sẽ biết yêu
đa số đứa trẻ sinh năm 1980 những trưởng thành sớm, tôi cũng thế. Tôi khởi đầu yêu từ thời điểm năm 13 tuổi, 16 tuổi không còn trinh bạch, 18 tuổi đã mong mỏi sắm người trong gia đình rước ông chồng. Hiện giờ tôi 22 tuổi, chẳng nghĩ gì nữa, chỉ mến ngồi yên tĩnh kiểu như thế này, nghe phần lớn ca khúc thân thuộc, uống cà phê, cộng nhớ lại phần lớn kỷ niệm sắp quên với 1 gia đình bạn lạ lẫm như anh. Có những lúc tôi xiêu bạt thật chán chường, Hình như mẫu gì cũng đang trải đời qua, chẳng còn tha thiết gì nữa, cũng không có bất kì ai vừa sức làm tôi rung động.
quá nhiều nam nhi phần đa nói tôi đang già, mặc dầu trong con mắt của bố mẹ, tôi vẫn là một đứa trẻ chưa mập. Ba má tôi các là kẻ trí thức, bố là gia sư đại học, mẹ là bác sĩ. Từ nhỏ tuổi họ vẫn làm chủ tôi khôn xiết chặt chẽ. Anh chẳng thể nào hình dung nổi sinh hoạt nhà tôi ngoan nào. Mãi tới giờ, ba má tôi đang ngỡ rằng tôi là 1 trong những đứa phụ nữ ngoan. Năm bốn tuổi, mẹ ép tôi học tập thể, hàng ngày đề xuất luyện bảy, tám tiếng. Một ca khúc dễ dàng cũng nên tập đi tập lại mười mấy lần. Cần tập thể đến lúc mẹ tôi thỏa mãn new chuyển hẳn qua bài không như. Rất nhiều tháng ngày như thế kéo dãn dài suốt mười năm, ráo mát và mệt mỏi. Cũng không hiểu biết nhiều vì sao tôi lại vượt qua đc.
làm việc nhà, tôi là đứa con ngoan. Tuy vậy làm việc trường tôi lại khác hẳn, siêu ngỗ ngược, nhưng mà cũng tương đối dũng mãnh. Tôi theo học 1 trường âm nhạc. Bởi nhà cách làm trường siêu xa bắt buộc tôi yêu cầu sinh hoạt nội trú. Cuộc đời sau khi tan học được độc lập hơn sinh sống nhà quá nhiều. Kiểu hòa bình vậy đó làm bằng tâm hồn bị sức ép trĩu nặng của mình trong chốc lát biến hóa điên loạn. Mối ngọn nguồn cũng nảy nở từ ấy.
bây giờ nhớ lại, chuyện đấy thật trẻ nít. Người mua hàng trai trước tiên của tớ là 1 đứa trẻ trạc tuổi tôi, tư thế nho nhã, cũng rất đẹp mắt trai. Nó kéo violon nhưng mà cũng không đặc biệt trong lớp. Nó cũng không thích rỉ tai, hay ngượng ngùng lúc đứng cạnh Anh chị gái. Nhưng mà chưa bao giờ tại sao, vừa quan sát thấy hình thể ngượng ngập ấy, tôi đã hy vọng đe, ao ước bẹo mũi, ao ước tấn công vào đầu nó. Bây giờ nhớ lại mới nhìn thấy người nhà thật ghê gớm.
Tôi hay chủ động kiếm cớ trò chuyện với nó trong giờ giải lao. Nhìn gương mặt đỏ dừ của chính nó, tôi vui không tả xiết. Rồi từ từ, Cửa Hàng chúng tôi trở thành đồng bọn. Nó thích làm người mua mang tôi, tôi cũng thế. Phần lớn cuộc nói chuyện hồi đó vô cùng trẻ nít, thường là nói tội, ân oán trách ba má nghiêm khắc, nói xấu Các bạn học, cũng có lúc giận hờn nhau. Thời đấy tôi chẳng biết tình yêu là gì.
Nhớ có một tối, tôi hiểu nó cộng đi bộ. Nhị bên đường thấy rộng lớn Cả nhà to đứng ủ ấp hôn nhau. Tôi thấy hết sức vui ngay tức khắc ra lệnh bắt nó cần hôn tôi. Nó không có gan, cứ đần ra nhìn. Tôi cười phá lên rồi ủ ấp chặt and hôn lên mặt nó. Tiếp nối công ty chúng tôi hôn nhau giống như các đôi bên trên truyền hình vậy. Trôi dạt về nụ hôn đầu thật thu hút. Đương nhiên so với nó cũng chính là lần đầu, găng lắm. Răng của nhị đứa cứ đập chóng vánh vào nhau, thật bi ai cười & vui. Khi đó tôi tưởng chừng rằng mọi người đã là người phệ.
kể về mối nguồn cơn thơ ngây, trên khuôn mặt cô nở 1 nụ cười trẻ thơ, góc nhìn đều có phần mơ tưởng như thiếu phụ. Cô hỏi tôi sở hữu thấy bi tráng cười ko. Tôi chẳng biết khuyên bảo ra sao, chỉ cười & đáp: “Những năm tháng thơ ấu luôn luôn sở hữu kỷ niệm vui”. Cô vắng lặng, góc nhìn đột nhiên u ám, lại thở dài: “Đúng thế, mà trong trí nhớ của tôi, hồ hết khi được vui sướng siêu thi thoảng hoi”.
Mười sáu tuổi mất đi trinh trắng
người nhà đại trượng phu đầu tiên trong đời sống tôi là 1 tay chơi nhạc Rock. Năm đấy tôi new 16 tuổi. Sau khi giỏi nghiệp, tôi về sẽ cho thầy giáo một trường cái giáo. Tôi mở màn đi làm việc kiếm tiền như mình phệ, thiếu đi là một trong cô bé vô tích sự nữa. Tuổi xuân qua đi cứ nhanh nhảu như thế.
khi đi làm, tâm cảnh tôi luôn luôn không vui. Phải rất rất lâu sau tôi mới thích ứng dần vấn đề biến đổi từ thân phận học sinh sang cô giáo. Thật ra công việc cũng tương đối nhẹ nhõm, trông trẻ, dạy chúng hát. Bây giờ tôi vẫn quí nghề này, mến được nhìn thấy bạn hữu trẻ thơ ngây mỗi ngày, nhưng mà khi đó, tâm trạng tôi thật tụt dốc. Do đó sau khoản thời gian tan trường, tôi thường quí đi dạo ở phần lớn quán bar, sàn khiêu vũ, và quen sở hữu anh đấy sống tam Lý Đồn.
Quán bar đấy hay mời ban nhạc đến trình diễn vào đầy đủ dịp cuối tuần. Anh đấy là một trong thành viên. Còn nhớ lần gặp mặt trước tiên, tôi mặc một bộ màu cam, nom rất trong sạch, lừng danh hẳn. Tôi cầm 1 điếu thuốc, chen lấn trong đám đông cuồng loạn, vừa lắc lư theo tiếng nhạc khích động, vừa cố ngắm nhìn anh qua mái tóc dài buông rũ của thành viên gia đình đứng xung quanh. Rất nhiều người trong gia đình chơi nhạc này rộng lớn cũng phi thường, dốc hết người nhà đến cơ cực, y hệt đồng chí điên trong bệnh viện tâm thần vậy, nhưng lại cứ cho rằng ngay cả quả đất chỉ mang riêng người trong gia đình là thông thường. Nhưng mà anh đấy rất cá tính, chẳng hề nhìn ai, chỉ chuyên tâm vào số đông. Mái tóc dài buộc sau gáy, gương mặt hết sức điềm nhiên như đang ngồi trên bãi cỏ bên đại dương vậy.
Tôi biết anh đấy đang bắt gặp ra góc nhìn của tớ nhưng mà không thèm liếc tôi lấy một cái. Hơn một giờ đêm, đầy đủ vui thú cuồng loạn đang dứt, anh bặt tăm cùng ban nhạc. Tôi mong mỏi làm cho quen mang anh. 1 Luồng dũng khí, một mơ ước bao che khắp mọi người tôi.
Tôi ra khỏi quán, đem di động bấm số thiết bị cầm tay của anh được ghi bên trên tờ lăng xê chương trình. Tôi nói láo là một trong nữ sinh đại học, vì muộn quá không tồn tại chỗ về, hy vọng anh chọn giúp một chỗ để nghỉ đêm. Anh rất không thể tinh được nhưng sau phút giây tĩnh mịch ngay thức thì ngay thức thì nhận lời tới đón tôi.
Tôi đứng co ro một mình đợi hóng trong gió đêm đông đầu mùa. 1 Lát sau thấy anh và nhì nam 1 nữ khác cộng đi tới, bọn họ hầu như là hầu như người thân trong ban nhạc cả. Tôi lại khởi đầu không rời mắt khỏi anh. Anh né ánh nhìn của tớ, giơ tay ngoặc một cái taxi.
cùng anh chen vào trong taxi, lúc song thân hình tựa sát nhau, tôi mở đầu dò ra găng & hưng phấn, chẳng biết sắp đến vẫn xảy ra chuyện gì. Nhìn thấy gương mặt khôi ngô mà lạnh lùng của anh, tôi biết bất luận dù xảy ra chuyện gì, tôi cũng cam tâm tự nguyện. Trên đường, anh hỏi tuổi tôi. Tôi đáp 22 tuổi, anh không tin tưởng, kể rộng lớn lắm tôi cũng chỉ 18. Rồi cũng không hề thấy nhắc rộng lớn gì nữa. Dường như anh cũng ko nhận ra tìm hiểu so với 1 đứa phụ nữ đột nhiên xuất hiện như tôi. Có lẽ anh sẽ chạm mặt phải phần đa bài toán như thế ngày nào. Tôi sở hữu phần tương đối bực gia đình và thuyệt vọng. Nhưng anh kệ thây, cứ để mắt tới nhìn cảnh lướt qua cửa xe.
Anh đưa tôi đến nhà anh. Anh nhắc ko sinh hoạt củng bác mẹ. Hai thành viên gia đình người dùng ngủ 1 phòng, một mình anh 1 phòng. And bảo tôi rất có thể nên ngủ cộng buồng anh ấy, hỏi tôi mang gật đầu đồng ý không. Tôi ngốc nghếch đồng ý, còn nhắc mấy câu cám ơn, kém chất lượng bộ vui sướng như thường tác phẩm nay lại thuận lợi có chúng ta nhận về.
buồng của anh bé nhỏ, chỉ có một cái giường, một cái ghế sofa. Ở trong nhà bừa bãi đĩa CD and sách vở. Đầu nệm còn vứt cả xống áo & tất bẩn. Anh nói sẽ ngủ ngơi nghỉ sofa, nhường chóng cho tôi. Thế là anh đi quét dọn giường chiếu, rồi chả thèm đề ý tới tôi nữa. Tôi xiêu dạt anh siêu kỳ lạ, sao lại rất có thể cư xử với một cô bé như thế. Anh tắt đèn, ngồi 1 mình trên ghế hút thuốc. Tôi tớ hút cộng, anh không cho, lại còn đề cập trẻ mỏ mà cũng đua đòi. Tôi giận quá, thấy chúng ta thật thất bại, đặt gia đình bạn ta quan sát thấy mọi người là trẻ con. Khi đấy tôi khôn cùng ghét đàn ông chê tôi trẻ nít. Thực ra bây giờ ngẫm lại quan sát thấy đúng thật: tóc bện nhì bím, mặc áo len hình nhân vật hoạt hình, cách nhắc năng cũng còn khá sữa, chẳng với chút êm ả dịu dàng gì cả mặc dù thân hình sẽ phát lên đầy đủ. Tôi không phục, cởi tuột áo len & quần bò, cố ý đặt anh quan sát thấy bộ nội y bó sát cơ thể tròn trịa. Anh lướt nhìn tôi một cái, giọng dấm dẳng hỏi phải chăng tôi mong mỏi sẽ cho tình có anh. Tôi đáp sợ gì ai. Đột nhiên, anh nhảy từ trên sofa xuống, chẳng nói chẳng rằng, thô bạo cởi hết quần áo bên trên mọi người tôi, cũng ko thèm nhìn đem một chiếc đã ấn chặt tôi xuống nệm. Tôi vui miệng, nghĩ thầm thế là rút cục chúng ta cũng hấp dẫn được anh ấy. Mà anh ấy ko liên tiếp làm những gì nữa, chỉ nhìn cơ thể lõa lồ của tôi bằng góc nhìn khôn xiết đáng yêu, lắc đầu. Rồi như 1 ông bố bồng con vậy, anh êm ả để tôi vào giữa giường, đắp chăn lên khẽ khàng. Tôi mong chồm lên ôm ấp anh đấy nhưng bị anh đấy ghì cản lại, ra lệnh cho tôi đi ngủ. Tôi khóc. Anh kể tôi bé nhỏ quá, cũng ko nằm típ người trong gia đình anh thích. Tôi bò dậy, dùng khôn cùng tiến công vào vai anh đấy rồi lại ấp ôm chặt anh đó, vừa khóc vừa nói rằng siêu mến chiếc các bạn đại trượng phu như anh. Thái độ của anh êm ả dịu dàng, như dỗ một đứa trẻ, còn bảo rằng anh ko phải dòng con trai đàng hoàng gì, khuyên tôi đừng mến anh. Tôi mong mỏi minh chứng người thân đã là phụ nữ, không còn là trẻ thơ nữa bắt buộc ra sức ấn đầu anh vào bộ ngực căng tròn của tớ. Quả có khả năng. Anh đột như biến thành 1 động đồ bị chọc tức, thô bạo liếm lên bầu ngực tôi, ra sức túm chặt nó. Từng đợt hưng phấn ồ ạt khắp mình, tôi lại càng ra công ôm ấp chặt đầu anh, hôn điên loạn lên tóc và tai anh. Anh càng bị kích quí, động tác cũng dịu dàng hơn, & nôn nóng tự cởi hết áo quần bên trên người thân, đổ đồ dùng ra nệm cùng tôi. Anh đã không còn coi tôi như trẻ nít nữa, nhưng ước ao được yêu cầu thân hình tôi như một bạn thiếu phụ thực thụ. Sau đó anh hỏi tôi quá nhiều lần rằng tôi với còn trinh trắng không…
Thế là trong 1 đêm, tôi đã biến thành thanh nữ. Ân ái hoàn thành, anh mỏi mệt ngủ thiếp đi. Tôi ủ ấp chặt lấy anh, say sưa ngắm diện mạo anh, sợ rằng ngày mai vẫn xem nhẹ gương mặt khôi ngô nhưng u uất đấy. Tôi ve vuốt đã từng phòng ban cơ thể anh. Lúc đó tôi hết sức mong được thuộc trong vòng tay anh suốt đời.
mà khi vừa tỉnh, tôi phát hiện nhà bạn ko đáng giá một xu trong ánh mắt anh. Anh đang dậy trước, vẫn chơi số đông bên trên sofa. Nhìn thấy tôi thức dậy, anh quăng đống áo quần của tôi tới, chỉ thị tôi phải khoác lên mình nhanh lên bởi giờ chiều anh yêu cầu ra bên ngoài, với 1 trong các buổi diễn rất cần thiết. Tôi ngoan ngoãn mặc áo xống, trước lúc đi còn ngu ngốc hỏi rằng khi nào lại rất có thể tới tìm anh. Anh nhìn tôi, chỉnh tề kể đừng đến nữa, anh hết sức bận, rồi mở cửa. Tôi phân vân nhìn anh, cố mua một tý lưu luyến trong thái độ của anh, mà tốt nhiên không thấy. Ánh nhìn anh đang ghẻ lạnh. Tôi ra khỏi chiến thắng anh như thế, như nhau 1 kẻ vô gia cư.
Chúc Cả nhà gọi truyện ‘Chuyện tình một đêm’ vui vẻ!