Đánh giá truyện Chuyện Tình New York
Đây chính là câu chuyện chẳng những có sự ngọt ngào thơ mộng cơ mà chúng còn đựng cả những đau thương bi quan và tuyệt vọng rồi sự hồi sinh. Nếu nhà bạn là bạn mơ mộng thì chắc rằng bạn sẽ chỉ đọc mang lại phần đầu.
Giới thiệu truyện Chuyện tình bắt đầu York
Tác giả: Hà KinThể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Chuyện tình bắt đầu York
Chuyện tình chúng tôi, dường như rất nhiều người, giờ xa tít giữa ngàn khơi, cơ mà xanh thắm đông đảo lượng mưa lòng tôi.
tôi vẫn chạm chán anh chân tình cờ. Bỗng nhiên anh đến…
đang nhớ ngày dó là ngày 29/12, đúng một ngày sau sinh nhật thứ 22 của tớ. Tuyết rơi tả tơi trên phố 34, chúng tôi bước đi vào Macy s cơ mà hai tay tê dại dột vày quên chưa thay theo áp lực. Sẽ nhớ chiếc bầu không gian đón năm mới ở mới York khi nào cũng độc đáo, mình quan tâm cũng như háo hức hơn ngày thường một biện pháp rõ rệt. Khắp cảnh đường phố và xúc tiến đậy màu đầm ấm, cho tuyết rơi cũng gợi sự ấm cúng. Bởi vậy khi về toàn quốc, lúc Giáng Sinh rồi gần năm bắt đầu, đột nhiên hay gợi ra chiếc cảm giác rất… mới York.
Đáp vào Macy, lúc đó dự định sở hữu một chiếc mascara hiệu Este Lauder, cũng rất đắt đông đảo tiền nào của nấy. Đảo qua gian hàng bùng cháy đủ màu trong khu mỹ phẩm, dừng lại, vắt lên, và mua rất nhanh gọn. Bất ngờ nhìn qua sau gương, một khuôn bên phái mạnh cực kì lôi cuốn khiến bên tôi không thể nào không quay ngoắt lại quan sát.
Một anh chàng khá cao nhòng, khuôn mặt lai giữa Á Đông cũng như phương Tây, có thể cả nét của Mỹ La Tinh nữa, tóc nhiều năm, râu quai nón, đôi mắt, cũng như cả cái miệng, tuyệt đẹp.
Thật vô duyên, dẫu vậy tôi thiết yếu chưa ngoái lại chú ý, vì hiếm khi tôi thấy một người trong gia đình đẹp trai tới do vậy. Cũng như tất cả chúng ta, chẳng ai nỡ bỏ dở một cách được thỏa mãn đôi mắt mình cũng như vậy… đúng không nhỉ?
chắc rằng, cũng đều có lúc bên tôi bắt gặp nhiều người đẹp trai trên con đường hay đâu đấy, nhưng mà đôi khi tôi kiêu hãnh chưa thèm ngoái lại nhìn. Bởi vì bên tôi cho là, đều chúng ta bởi thế cứ nghĩ nhà bạn cần thiết lắm, vững chắc ai cũng phải chú ý ngắm họ? Chúng tôi không thèm? Cơ mà anh thì khác, lần bước đầu, tôi chú ý, và nhìn thẳng vào mắt, vững chắc cũng phải vài giây chúng tôi bắt đầu hoảng sợ ngước ra nơi khác, một biện pháp hành động không thể khống chế. Và khuôn bên chúng tôi thoáng đỏ, Trong khi thế?
bên tôi cũng liếc thấy Bên cạnh đó gồm nụ cười từ phía đó, mỉm cười vì chưng hãnh diện hay vì cười cợt đểu, tôi chưa rõ nữa. Chỉ thấy các bạn thật vô duyên và thú nhận rằng, có những lúc cũng phải gục bửa trước thẩm mỹ cơ mà thôi. Bởi vậy, chúng tôi nhanh chóng quay ra thanh toán dòng mascara rồi chuồn lẹ. Dĩ nhiên chúng tôi cũng chả cần là thành viên duy nhất ngắm anh, ngay cô bán sản phẩm cũng vừa bán đồ mang đến chúng tôi, vừa quan sát anh hau háu!

tôi vừa lang thang trong Macy, vừa nghĩ về tổ ấm cánh mày râu ấy. Cứ cũng như xoẹt điện cố kỉnh, chúng tôi không cho là chắc là có những lúc chúng tôi bị “tiếng sét ái tình“. Bên tôi chỉ tự yên ủi rằng: “Đó là một người trong gia đình cánh mày râu quyến rũ, cả tỉ cô bắt gặp anh ta thì cả tỉ cô bị xoẹt như vậy”, người thân chỉ là ham hố “đẹp trai” mà thôi. Thực ra ngay cả các lúc chúng tôi gặp mặt được một bạn gái đáng yêu, bên tôi cũng ngẩn ngơ khá chậm. Vị sao, bởi vì tôi ghen tị mang sắc đẹp của họ! Và có anh, bên tôi cũng thoáng ghen tị, ghen tị vày bảng giá như anh ta sẽ là thành viên gia đình nam giới của mình (có vô duyên không thế?
tôi đọng bổ xung một lời thắc mắc. Anh là chủng tộc gì nỗ lực nhỉ, tại sao lại hấp dẫn tới cũng như thế?
Quả thật, cũng rất khó dàng quên một người nhà quá ấn tượng vì thế. Dẫn tới hệ quả cứ những lần thông qua phố 34, mà lại liếc thấy bách hóa Macy s là lòng lại bổi hổi, ngắm nghía đâu ấy, biết đâu tôi lại gặp mặt được anh ta nhỉ? Thật là dở hơi!>> xem thêm Truyện đam mỹ ngược
chúng tôi tin vào duyên số, chính xác là duyên số. “Có duyên ở chân mây cũng trở nên gặp gỡ, vô duyên ở trước mặt cũng như không“. Quả thật, bao hàm mình chúng tôi đối mặt hằng ngày hàng giờ hay một thời gian nhiều năm, thậm chí có những lúc nghĩ tới một đồ vật gi ấy “xa hơn”, tuy nhiên rồi chúng tôi cũng như bọn họ chả khi nào đi tới đâu. Bao gồm gia đình, khi gặp mặt một lần, nhưng là duyên số của ta, để rồi dù chúng ta đó ở chỗ nào, gia đình đó cũng trở nên trở về mặt ta. Tuy nhiên ngay lúc đấy, bên tôi chưa nghĩ, và cũng không dám nghĩ, rằng anh chính là duyên số của mình, cho tới khi tôi đã chạm mặt nhau bên trên tàu điện ngâm…
Cả anh và bên tôi cùng cố thông thường một chiếc cột trong tàu mà lại đo đắn, cho tới lúc bên tôi ngẩng mặt nhìn lên, tư mắt đụng nhau. Có lẽ rằng ánh mắt của tớ nó kỳ lạ lắm, chỉ có anh new tả lại được mang đến bên tôi biết nhưng mà thôi. Tôi chỉ biết, Dường như cầu mắt của tớ mờ đi, bởi vì lúc ấy tôi… chú ý chưa rõ nữa, duyên do chắc là là vì nhịp tim đập rối rít Nhanh gấp mười lần BS mang đến phép!“.
và tôi lại thấy anh mỉm cười! Một nụ cười bao gồm cả trái đất hòa bình tràn ngập trong đó. Có lẽ cả đời này rồi chúng tôi vẫn không thể nào quên được khoảnh khắc ấy?“.
2.
”Hi”, câu xin chào “làm quen” được mở cùng một nụ mỉm cười. Và hẳn nhiên, bên tôi cũng “Hi“. Tôi vừa vui vừa bồn chồn.
Lúc ấy, ý nghĩ trong đầu chúng tôi, sẽ là “phải làm cho quen Cấp Tốc đừng bỏ dở cách, nên bắt lấy anh ấy…” Càng nhìn cận mặt, tôi càng bất tỉnh ngây bằng chiếc vẻ quý ông “xù xì”, (vì cỗ râu quai nón mặc dù sẽ mờ hơn hôm trước) của anh ý. Thú thực, hiện nay nghĩ lại bên tôi không nhớ lúc đấy bên tôi sẽ đỏ kích cỡ nào cũng như bên tôi đã ăn nói ngốc nghếch ra sao nữa.
hẳn nhiên, câu tiếp theo, không nằm ngoại trừ dự đoán: “Anh đã nhận thức thấy em nơi đâu ấy rồi đúng không?“. “Trông em quen lắm?” cũng như tôi cũng trả lời: “Tôi cũng cảm thấy ráng, chúng tôi đã thấy anh nơi nào đấy rồi“. “Ở đâu?” là cụ nào, là bên tôi biết tỏng “ở đâu” là nơi nào rồi, tuy vậy lòng kiêu hãnh lại có tác dụng tôi ra vẻ là một kẻ chưa mấy thân mật. (Nhưng bên tôi biết bên tôi không ẩn giấu nổi cảm xúc của mình).
và cả hai cùng mỉm cười, kiểu cười cợt “Ừ, bên tôi biết tỏng đã nhìn chúng ta chỗ nào rồi“. “Em có một đôi mắt khôn xiết đặc biệt! Bọn chúng tất cả năng lượng khôn xiết mạnh!“. “Thật á? Tại sao?“. “Vì chúng làm cho anh đau đớn“. Lại điện chạy xoèn xoẹt trong mọi người. Bên tôi cũng biết gia đình bạn chỉ một đôi mắt khá đặc biệt, dẫu vậy ít khi chúng tôi tận dụng “năng lượng” của chính bản thân nó để chuyên dụng cho cho những công năng riêng, chả hạn như… liếc trai. Cũng như từ chốc lát ấy, bên tôi hiểu đôi mắt thành viên gia đình đã được một câu hỏi quá bổ ích. Có thể anh đã biết thành hấp dẫn bằng góc nhìn của tớ, dường như lắm chứ, mặc dầu tôi đã không cố ý?
“Làm anh đau ư? Tại sao dường như nắm được?“. “Nói mang đến em biết nhé. Đừng bao giờ quan sát thẳng vào mắt của người khác, em sẽ làm bọn họ gian khổ đây em biết không?“.
”Tại sao cơ? Nghe to khiếp quá?“.
”Em đã làm anh đau“.
Anh chóng vánh chặn lời nói có vẻ đầy hờn dỗi tuy nhiên rất “tự hào” của tôi ngay lập tức. Cũng như bên tôi mỉm cười đầy sung sướng:
”Giờ đây anh đã đổ lỗi cho em bởi sự đau đớn của mình sao?“.
”Anh đổ lỗi đấy!”
Lúc đấy, cảm nghĩ tự hào thật sự, cũng như ấm no nữa. Vị Trong khi loại người tôi nghĩ cho lâu nay cũng đã nghĩ mang đến chúng tôi và bên tôi đã chạm chán được người thân ấy. Hình như ông trời (hay đôi mắt?) vẫn mang đến bên tôi đến với nhau, thì sao?
”Anh giống như biết được em là chúng ta nước nào không? Em có ra đời ở giai đoạn này không?”
Oà, chúng tôi còn chưa kịp hỏi anh là thành viên gia đình nước nào, thì anh vẫn hỏi tôi. Trình bày, anh tất cả đầy hồ hết khúc mắc trong đầu y cũng như bên tôi thắc mắc về anh rứa. Nói sơ qua về chiếc hình dạng của mình khi ở nước bên cạnh, bên tôi khôn cùng yêu thích khi mọi người ở đây hỏi bên tôi về quốc tịch. Ai cũng thấy tôi Châu Á nhưng da lại nâu nâu, miệng rộng, môi dày, mắt khá mập cũng như nâu, khác xa mang gần như bạn gái Châu Á siêu giống nhau ở giai đoạn này. Phần lớn teen girls Tàu và Việt những chỉ một mẫu thiết kế chung: tóc nhiều năm ngang lưng, da trắng, nhỏ dại bé đẹp xinh. Cụm cô Hàn thì chú ý rõ hẳn, mắt một mí, cao vút. Nhật thì bụi phủi và nhỏ xíu. Philippines hay Indo gì ấy thì domain authority hết sức đen? Tóm lại là tôi chẳng giống ai, và kỹ năng hotline bên tôi là Việt Nam thì lại càng chưa, bởi vì chỉ số người thân được hiểu VN đang chẳng phải là quá nhiều? Và như bao người khác, chúng tôi bắt anh đoán. Đây luôn là thú vui khi ai ấy đoán tôi là mình nước nào, do các chẳng ai đoán trúng cả.Chúc Anh chị em đọc truyện Chuyện tình bắt đầu York vui vẻ!>> xem thêm các mục Đam mỹ np