Đánh giá truyện địa điểm Cuối con phố Anh cũng như Em
tốt nghiệp ĐH, chiếc nhưng Lúc Tô Tầm đang cài đặt chính là một tấm bởi, một tờ giấy li hôn cùng một sinh linh nhỏ bé trong bụng tổ ấm
Giới thiệu truyện khu vực cuối con đường anh cũng như em
Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện nơi cuối cảnh đường phố anh và em
Hội nghị buổi chiều hơn cha giờ new bước đầu, cuối cùng giải pháp quảng cáo của Tô Tầm cũng cảm thấy không được đi qua, trung ương huyết trong hai tuần nay của cô cũng như nước chảy về hải dương Đông phải trong lòng cô cảm thấy tất cả chút uể oải.
Sau khi tan họp, gia đình kẻ trước bạn sau đi rời khỏi phòng, Tô Tầm sắp xếp lại tài liệu rồi đi ra.
Trở lại vị trí của mình cô mới thở ra một hơi nhưng mà nghĩ lại hôm nay dường như tan có tác dụng đúng giờ đi cho ngôi nhà trẻ đón Tô Tiểu Tông được rồi. Vị dòng phương án quảng cáo này nhưng mà các ngày cô hầu hết làm cho bổ sung giờ đến rạng sáng. Cô chẳng thể đem nhỏ xíu theo mặt mọi người được bắt buộc đành buộc phải nhờ anh trai chăm lo cho nhỏ nhắn.
Đúng lúc ngày mai là cuối tuần phải tối nay chắc là dẫn nhỏ dại đi nhà hàng nạp năng lượng cơm, sau đó hai người mẹ con đã bên nhau đi dạo.

nhưng đời chính xác là chưa cũng như mong mỏi. Lúc gần tan làm cho thì chủ tịch sáng kiến mới Lâm Đan chân đi giày gót cao lấn sân vào buồng, vỗ tay một chiếc thì ánh nhìn của chúng ta lập tức nhìn qua, có một số người thậm chí còn gào nhỏ một tiếng: “Ngàn vạn lần đừng nói là tới thông báo làm cho bổ sung giờ nhé!”
“Chẳng lẽ đêm nay lại phải ở C.ty nạp năng lượng cơm hộp sao …?”
Tô Tầm mơ biển gồm dự cảm xấu, tối nay có công dụng lại yêu cầu làm cho phiền anh trai đi đón Tô Tiểu Tông rồi.
tuy thế điều cô dự đoán đại khái ngược lại, Lâm Đan quan sát một lượt thành viên gia đình của phòng rồi mỉm cười nói: “Hôm nay có nhiều câu hỏi quá đề nghị bắt buộc báo có gia đình được, hạng mục kia cũng được đi qua đề án rồi, đây cũng là hạng mục cuối cùng tôi làm ở công ty này. Ngày mai tôi chấp nhận rời khỏi chức bởi đề nghị buổi tối nay tôi hy vọng mời bạn nạp năng lượng một bữa ăn, ở ngay quán nạp năng lượng người gần công ty thôi, người trong gia đình đều mang lại đi.”
nhanh chóng gia đình hồ hết bàn thảo sôi nổi, hiển nhiên là không đoán được duyên do chủ tịch Lâm ra khỏi chức vị nên hối hả hỏi: “Giám đốc Lâm, tại sao chị lại từ chức vậy?”
Lâm Đan chỉ mỉm cười, tránh nặng tìm nhẹ trả lời: “Là chuyện cá thể thôi, nhà bạn đừng nghĩ lung tung, vấn đề bên tôi rời chức vì cũng chưa tất cả ảnh hưởng tác động gì mang đến làm việc của bạn. Còn nửa giờ nữa là tan tầm, chút nữa các bạn cùng nhau băng qua.” Nói xong thì ý bảo thành viên cứ cầm lại các bước còn cô thì đi ra kế bên.
thành viên gia đình có tác dụng gì còn trọng tâm tứ làm việc nữa, liếc ánh mắt nhau: “Tuy bình thường giám đốc Lâm cực kỳ nghiêm túc, thỉnh thoảng còn hung ác khiến mang lại người trong gia đình nghĩ chị đó đã ở thời tiền mãn kinh cơ mà bên tôi cũng từng quen rồi …”
“Đúng rứa, trước đấy cũng chưa nghe thấy tin tức gì, tại sao tự dưng lại từ chức chứ?”
“Không trách được tại sao chị đó lại theo cạnh bên hạng mục này do vậy, thì ra là muốn làm ngừng ban đầu từ chức.”
“Cũng chần chừ người đứng đầu new sẽ là ai, kiên cố không phải là tuyển thẳng người nhà trong ngành đâu.”
Tiếng nghị luận chưa xong xuôi vang lên, hết duyên cớ chủ tịch Lâm từ chức lại mang lại giám đốc mới đó là ai.
Tô Tầm cũng không bắt đầu làm bàn bạc, cô chỉ ngồi nghe trong chốc lát rồi đi vào buồng uống nước Hotline điện thoại.
>> đọc thêm Đam mỹ song tính cưỡng gian
Tô Tiểu Tông đang đứng ở trước cánh cửa trẻ, khuôn mặt dễ thương nhỏ bé, bé ngươi đen tuyền có chút lo ngại chú ý bao bọc, rất nhanh chóng đôi mắt của bé dại đã biết thành bi ai.
Một chúng ta phái mạnh trẻ tuổi có thân hình bé lâu năm đang đi vào, anh vẫy tay với Tô Tiểu Tông. Mặc dầu Tô Tiểu Tông hết sức thất vọng vì mẹ không tới đón tuy vậy nhỏ chưa một lần quên người mẹ vẫn dạy là đề nghị lễ phép nên xoay người nhà nói sở hữu thầy giáo Trương đã đứng bên cạnh: “Cậu của chiếc tới rồi, con kính chào thầy.” Sau đó đeo cặp sách nhỏ dại cùng bất đắc dĩ đi tới địa điểm cậu.
Tô Thậm véo loại cằm nhỏ tuổi của Tô Tiểu Tông, hiểu ra tại sao đứa nhỏ tuổi lại không vui tuy vậy đang cố tình hòi: “Sao cố kỉnh, không vui khi nhận thấy cậu à?”
“Cậu, cậu đã liên tục mười bảy ngày mang đến đón con cháu tan học rồi.” nhỏ xíu giọng lẩm bẩm, hàm ý là đã rất chậm rồi mẹ không tới đón tí hon.
Tô Thậm vươn tay cần đến sức vuốt tóc bé bỏng cho đến lúc mái tóc xoăn của Tô Tiểu Tông biến thành lộn xộn thì bắt đầu dừng tay lại, tên sói bé mắt trắng này, được anh ngày ngày đưa đón bên cạnh đó tỏ ra chán ghét anh như cụ.
Tô Tiểu Tông không có vẻ đều đều không để mang lại cậu vò tóc gia đình bạn cơ mà tinh thần sa sút, cúi chiếc đầu bé dại đã bị giày vò xuống, các giọng nói ủy tắt thở dường như là ao ước khóc: “Nhiều ngày rồi cháu không đủ gặp mẹ, cậu ơi, liệu có phải là chị em chưa yêu cầu cháu nữa bắt buộc chưa …” giọng nói tràn đầy vẻ mất mát.
“…” Tô Thậm sững sờ một chút, giống như không nghĩ tới điều mà tóc xoăn nhỏ dại đang băn khoăn lo lắng là đặc điểm này, không trách được hai về tối nay cu cậu không chịu ngủ, náo loạn đòi Call điện thoại đến chị em, vừa new gác máy không bao chậm lại Call qua nữa, náo loạn đến khi bi thiết ngủ không chịu được nổi nữa bắt đầu thôi.
Anh khom mọi người bế Tô Tiểu Tông lên, nhận thấy nhỏ mắt đỏ au của nhỏ xíu dẫu vậy không có nước mắt, tay nhỏ dại vẫn gãi mái tóc xoăn. Tô Tiểu Tông vốn định nén nước mắt lại tuy nhiên khi được cậu bế do vậy thì nước mắt liền “lộp độp” rơi xuống.
“Cậu!” Tô Tiểu Tông lườm cậu thành viên gia đình một chiếc rồi không vui kêu lên, cậu bắt đầu là đứa tí xíu hay khóc nhè ấy!
Tô Thậm nhét bé vào số ghế sau của xe sẽ đỗ ở ven con đường, vững quà đặt nhỏ bé vào số ghế cho bọn trẻ, sau đó nhét điện thoại vào trong ngực bé: “Tự con cháu call điện hỏi người mẹ đi.”
Tô Tiểu Tông bao phủ lấy chiếc điện thoại di động cầm tay hình nền lớn của Tô Thậm, đầy đủ ngón tay to đùng bấm bên trên màn hình số điện thoại của bà mẹ, tí hon có lẽ nhớ số điện thoại của rất nhiều người: người mẹ, cậu, ông ngoại, dì Hiểu Tình, duy nhất chỉ băn khoăn số của cha mà lại thôi.
chỉ một lần nhỏ nhịn không được hỏi bà mẹ liệu có thể mang lại tí xíu số điện thoại của cha được không, tí xíu cực kỳ ao ước gọi điện thoại đến cha.
Lúc Tô Tiểu Tông call điện thoại mang đến Tô Tầm là lúc cô vừa tan tầm, Lâm Đan đã đến cửa buồng hóng người thân cùng đi. Tô Tầm đã cố điện thoại ở bên trên tay, điện thoại vừa đổ chuông là cô sẽ bắt máy tuy thế thành viên gia đình ở bên đó không nói tiếng nào cả yêu cầu bước chân cô không khỏi dừng lại, gia đình bạn hầu hết vòng qua cô đi về bên Lâm Đan.
rất nhanh, trong văn phòng bát ngát chỉ còn lại một người cô.
“Tiểu Tông, chín giờ tối nay bà bầu vẫn mang đến địa điểm cậu đón con, ngày mai sẽ dẫn nhỏ đi nghịch được không?” tiếng nói Tô Tầm dịu dàng, rõ ràng là bao gồm ý dỗ bạn, đôi mắt cũng cười cong lên chú ý cực kì đẹp.
Đúng bây giờ, Triệu bắt buộc đề nghị vốn đang rời khỏi phòng lại quay lại, vốn là hy vọng giục Tô Tầm nhanh lên dẫu vậy nghe thấy tiếng dỗ dành trẻ nít dịu dàng của Tô Tầm đề xuất dừng lại, đứng ngóng tại chỗ.
“Thật sao?!”
Tô Tiểu Tông như Cách qua làn sương mù, vui mừng kêu phệ lên.
“Thật, bà mẹ bảo an.” Tô Tầm nghiêm túc nói.
Tô Tiểu Tông càng cảm nhận vui vẻ hơn, chỉ cần chị em nói ra hai chữ “bảo đảm” thì chắc hẳn rằng thật yêu cầu thích chí nói: “Vậy nhỏ hóng bà mẹ.”
Tô Tầm căn dặn ốm vài câu rồi bắt đầu hớt tóc điện thoại.
“Đi cấp tốc đi, để lạc nhà bạn chất lượng kém.” Triệu bắt buộc cần tiến lên di động cô.
“Được.” Tô Tầm cười cười cợt.
“Chắc em chưa gặp mặt Tiểu Tông cụm ngày rồi hả?” Hai bạn thân trong công ty cần Triệu buộc phải cần siêu hiểu cảnh ngộ của Tô Tầm.
Tô Tầm đồng ý, cô đã làm ở C.ty này được hơn một năm, tất cả quan hệ thân thương với Triệu cần buộc phải, cô đấy cũng chính là các bạn có một trong C.ty biết cô một mình cho con bú nhỏ.
Lúc đó Tô Tầm mới vào C.ty không lâu, hôm đấy tan có tác dụng trễ đề xuất cô vội vã đi đón Tô Tiểu Tông, đứng ở bên dưới lầu đón xe. Tan tầm là vào giờ cao điểm đề nghị cực khó đón được xe, thật bận rộn bắt đầu ngăn được một chiếc, lúc cô đang chuẩn bị sẵn sàng lên xe thì Triệu đề xuất buộc phải thò cổng đầu ra hỏi: “Tầm Tầm, cô đi đâu vậy? Nếu thuận mặt đường chắc là mang lại bên tôi đi nhờ một đoạn không?”
>> tham khảo thêm Đam mỹ np
Tô Tầm nói: “Nhà trẻ Kim báu vật.”
Triệu yêu cầu bắt buộc vui mừng nói: “Tôi cũng đi mang lại ấy.” Lời còn chưa nói chấm dứt cơ mà người đã chui vào bên phía trong xe rồi, tính cách tự nhiện cứ cố kỉnh thể hiện ra chưa thải trừ nơi nào cả.
Sau khi xe chạy thì Triệu cần phải bắt đầu nhớ hỏi tới Tô Tầm: “Cô đi mang đến căn nhà trẻ làm gì vậy?”
Tô cái nhìn cô một loại, nhàn nhạt nói: “Đón phái mạnh.”
Hai mắt Triệu buộc phải yêu cầu mở phệ, cằm cũng như mong muốn rớt xuống đất quan sát Tô Tầm, vẻ bên đầy khiếp sợ, chỉ ngón tay về phía Tô Tầm: “Con trai của cô ấy … đi nhà trẻ?”
“Đúng cố gắng.” Tô Tầm cũng chưa thấy ngạc nhiên trước phản ứng của Triệu buộc phải cần.
“Thật chưa nhìn ra nhưng mà … tôi chỉ ra rằng cô chỉ cần một teen girls new có lợi nghiệp, trong các bước chúng tôi còn hy vọng chiếu cố kỉnh cô các một ít.” Triệu buộc phải bắt buộc cũng chưa tất cả khoa trương, dáng vẻ của Tô Tầm không khác gì sinh viên ĐH tuy vậy đã được đàn ông đi nhà trẻ rồi, quan sát vẻ bên của Tô Tầm thì biết không phải là cô vẫn nói đùa, “Chồng cô không đón đề xuất cô bắt buộc đón sao?”
Chúc Các bạn đọc truyện vui vẻ!