Review truyện Nhớ Mãi không Quên

0

Khi Tần Vũ Dương đột nhiên gặp mặt lại núm Mặc Hàm, thì cô đang đứng ở hành lang bên khung cửa sổ của khách sạn, chú ý ra ngoại trừ khung cửa sổ thì trời đã âm u, ngoại trừ kia là giai điệu của ải mưa phùn rơi, ngón giữa còn sẽ đốt một điếu thuốc Tệ Bạc hà.

Trình làng truyện Nhớ mãi không quên

Tác giả: Đông Bôn Tây vậy
Thể loại: Ngôn tình ngược

Trích đoạn truyện Nhớ mãi chưa quên

từ bây giờ là ngày tiếp cán bộ nhà nước cần đến cơm trắng, cả buổi ăn uống đứng vững mang lại giữa buổi chiều, cơm cũng đã cần dùng, rượu cũng uống rồi, lời cũng nói ra không ít, cho tới hơn ba giờ, đối phương chứ còn chưa có ý định đi, Tần Vũ Dương tự dưng cảm nhận nặng nề Chịu, thừa dịp lấy cớ đi vệ sinh, gắng cơ mà vẫn đứng ở trước cửa sổ, không biết đã Để ý đến vật gì.

Trợ lý Tiểu Lương ra quanh đó sắm cô: “Tần tổng, thời gian chẳng còn nhiều nữa, trưởng buồng Trầm chúng ta mong mỏi về rồi.”

Tần Vũ Dương từ trong suy xét trở về, quay đầu nói: “Ừ.”Đang chuẩn bị sẵn sàng quay về buồng, thì hiện thời ở phía sau lại truyền đến tiếng chuyện trò ồn ã, Tần Vũ Dương vừa lơ đãng quay đầu lại, trong lòng trong chốc lát bó chặt lại, trong đầu hiện lên một câu nói: Trong đời chúng ta, chẳng thể buông tha được, thì rốt cuộc vẫn cấp thiết may mắn thoát khỏi. Tần Vũ Dương ở trong lòng ác ôn hăng mắng: “Tần Vũ Dương, ngươi run mẫu gì! Không hề chỉ cần người nhà đàn ông thôi sao! Mấy năm nay ngươi còn chạm chán ít đại trượng phu sao?”

vậy Mặc Hàm sẽ bị một nhóm gia đình ôm siết lấy đi ra ngoại trừ, áo vest Đen khoác lên bên trên cánh tay, trên người trong gia đình chỉ mặc áo sơ mi trắng đều đều, trông anh ngày dần đẹp trai ngời ngời, khi ngước lên, khuôn mặt chi tiết hơn so mang năm năm trước, trưởng thành và cứng cáp hơn, da sáng mịn, lông mày đen dày, một đôi mắt hoa đào cũng như mây cất cánh, sống mũi thẳng, đôi môi mỏng, chiếc cằm sạch sẽ, nếu như ở trên đường bỗng nhiên gặp mặt, Tần Vũ Dương nhất định sẽ ở trong lòng khen một câu: Wow! Bạn teen tài ba!

dẫu vậy, cô hiện thời lại không có trung ương trạng.

nhìn kỹ, đều trong nhóm bạn kia mỗi bạn hầu hết vô cùng quen, hầu như là bạn làm việc thời đại học của cô, hoặc nói cách khác, họ hầu hết là bạn làm việc của nhau. Hy vọng tránh cũng đã không còn kịp rồi, Tần Vũ Dương cũng không hi vọng để cho bọn họ coi thường người thân, thoải mái đi tới xin chào hỏi: “Hi, sẽ chậm chưa gặp!”

Đúng cụ, thật sự là đang lâu không chạm mặt, đang năm năm rồi.

cầm Mặc Hàm chú ý bạn gái trang điểm khía cạnh trước mặt, trước kia là mái tóc thẳng gợn sóng quyến rũ, trước kia chính là khuôn bên không trang điểm, bây giờ là khuôn bên trang điểm tinh vi, trước kia là quần jean áo T shirt nay đổi thành cỗ trang phục văn phòng công sở, ha ha, thật sự là vẫn lâu chưa gặp gỡ.

Đám bạn kia thấy Tần Vũ Dương liền chưa dứt kích đụng, mập tiếng bắt chuyện: “Vũ Dương, dài qua cô cũng chưa liên lạc với tôi, cô đã từng đi đâu thế? Gần đây Mặc Hàm trở về nước, bên tôi sẽ tụ tập bên nhau, chưa nghĩ tới gặp gỡ được cô, ha ha. . . . . .”

Tần Vũ Dương cười cợt gật đầu, sát bên trợ lý Tiểu Lương ngược lại ốm ruột: “Tần tổng. . . . . .”

Tần Vũ Dương cười cợt cộng họ xin chào tạm biệt: “Thật ngại quá, tôi còn có thêm việc, hôm nào bản thân mỗi chúng ta lại tụ họp!” Nói xong xuôi liền xoay người thân rời đi.

Thạch Lỗi quay đầu ý muốn cộng thay Mặc Hàm nói chuyện, lại thấy anh chú ý theo bóng hình của Tần Vũ Dương mang đến không nhúc nhắc, liền không nói bổ sung gì nữa.

Sau đấy đám thành viên rầm rĩ họ cũng đi tới cửa ngõ, ở cửa ngõ thật trùng hợp va phải Tần Vũ Dương vẫn đứng trong một đám gia đình bắt tay Chào thân ái mang một tổ ấm nam giới trung niên, bên miệng của cô vừa căn vặn lộ ra nụ cười hoàn hảo, vắt Mặc Hàm từ xa xa nhìn, trong mắt đen không rõ là buồn hay vui.

Tiễn đoàn bạn Trưởng phòng Trầm về, Tần Vũ Dương bảo trợ lý và hai Phó tổng khác trở về trước, còn thành viên gia đình đi tới bãi đậu xe.

Tần Vũ Dương ngồi ở trong xe, thật chậm cũng không bắt đầu, cô hốt nhiên cảm giác khôn cùng ốm. Rứa Mặc Hàm, anh đang quay lại, nếu như hiểu rằng ngày nay ở nơi này gặp mặt được anh, em nhất định sẽ chưa đến, nhất định vẫn chưa.

cầm cố Mặc Hàm, anh biết chưa, trong cuộc sống này em sợ nhất, vẫn quyết vai trung phong rằng đời sống của em sẽ chưa gồm anh, nhưng một lần nữa lại bất thình lình nghe được tin tức về anh.
Sau khi về ngôi nhà, Tần Vũ Dương lên giường đi ngủ sớm, nhưng cứ trở thành viên liên tục. Chỉ trừ loại ngày vừa nhận chức năm đó, Tần Vũ Dương bắt đầu tạo ra hoàn cảnh mất ngủ này, thì Tần Vũ Dương Hình như là hằng ngày vừa tựa vào gối là trực tiếp ngủ, vững chắc cái này với mỗi ngày làm việc mang đến tận khuya là nên có liên quan.

>> tham khảo thêm top truyện Cưới trước yêu sau

Tần Vũ Dương bọc trong chăn, có lẽ một bé sâu lăn lộn ngọa nguậy ở bên trên giường, rút cục kêu to một tiếng ngồi dậy, cay đắng khinh miệt mình: Tần Vũ Dương! Ngươi đang làm cho gì vậy? Ko phải chỉ cần anh ấy trở về thôi sao, anh ấy cố gắng Mặc Hàm gồm trở về hay chưa thì cùng với ngươi bao gồm quan hệ gì?

cùng lúc đó, thay Mặc Hàm cũng như Thạch Lỗi đang ở trong cửa hàng bar uống rượu, Thạch Lỗi chăm chú nhìn thành viên gia đình người có lợi, đã mấy năm không chạm chán, cậu ta ngày càng thâm trầm, ánh góc nhìn thẳng về phía trước, tuy vậy chưa gồm tiêu cự, bên dưới ánh sáng của đèn đầy Color, khuôn bên tuấn tú của cậu ta còn có theo chút ít quyến rũ. Cố gắng trong tay ly rượu, thỉnh thoảng uống một ngụm. Hiên giờ chắc là chạm mặt được Tần Vũ Dương, Thạch Lỗi cũng chưa bất thình lình lắm, dù sao cùng ở một đô thị, sớm muộn gì cũng sẽ gặp mặt. Cho dù chưa bao gồm cùng một lĩnh vực, nhưng lại danh tiếng của Tần Vũ Dương trong hai năm qua ở ngành công nghiệp bán sỉ xe hơi cũng đã nghe qua, miệng lưỡi khéo léo chuyển động linh hoạt, to gan lớn mật bởi vì gạo bạo vì tiền [1], chỉ trong một vài năm ngắn ngủi, các kết quả xuất sắc của cô ấy dường như không có người nào địch nổi. Thạch Lỗi đo đắn cầm Mặc Hàm sau cùng là sẽ nghĩ gì, dù sao cậu ta và Tần Vũ Dương cũng đã xa nhau được năm năm.

Thạch Lỗi cảm thấy cứ làm tiếp vì vậy cũng chẳng hề là bí quyết, nên cười cợt nói: “Ở phía bên trái trước bên cậu 45 độ duy nhất người nhà đẹp sẽ nhìn chằm chằm cậu ít nhất mười phút rồi.”

nuốm Mặc Hàm một ngụm uống hết ly rượu, chưa bao gồm bất cứ phản ứng gì. Thế áo vest đi ra cửa ngõ, Thạch Lỗi ở ẩn dưới hét lên:”Cậu đi đâu vậy? Cậu chiếc hero thành công từ hải ngoại trở về sẽ không để đến tớ đãi khách ấy chứ?”

nỗ lực Mặc Hàm đầu cũng chưa quay lại: “Là bạn học tốt lâu năm, thì mời tớ uống cốc rượu cũng không đủ sao?”

bên trên đường lái xe về ngôi nhà, bên phía ngoài ánh đèn nê ông hốt nhiên sáng, chợt tối, nuốm Mặc Hàm nhớ tới buổi ngày khi thấy được cô gái bé dại đó. Thật ra, mấy năm nay tin tức về cô thế Mặc Hàm đầy đủ biết, biết cô đau khổ phải làm sao bỏ lên được địa vì như ngày ngày nay, anh không hề là không đau lòng, nhưng mà anh cái gì cũng chưa làm được, cái gì cũng quan yếu làm cho, cùng vì Tần Vũ Dương năm đấy buồn cô độc nói: “Cố Mặc Hàm, em chưa bao giờ ý muốn thấy được anh nữa.”

Ngày thứ hai, Tần Vũ Dương thở lâu năm chú ý chăm bẳm hai vòng black to bên trên đôi mắt mọi người trong gương, trong lòng than thở, thời gian qua cấp tốc thật, dễ thường người thân sẽ già rồi? Mấy phút sau, trong gương có mặt một khuôn bên trang điểm siêu tinh tế, Tần Vũ Dương rốt cuộc che một lớp son bóng, cả khuôn bên một lần nữa biến thành hoàn hảo, chút ít cũng không chú ý ra là đêm qua đã không còn ngủ, có thể còn tồn tại điểm quyến rũ. Áo len ấm black color, váy màu xám tro, legging black color, ủng màu tím, cộng mang áo gió ka-ki phía bên ngoài, càng lộ ra dáng người cao tí hon của Tần Vũ Dương, Lúc đầu rời khỏi, còn quay lại quan sát vào gương, Tần Vũ Dương vô cùng vừa ý.

mang lại văn phòng công sở, như tầm thường ban đầu nhận gửi e -mail, xem tài liệu. Ngẫu nhiên bên ngoài duy nhất tiếng ồn ã rất lớn, khôn xiết lâu cũng không bao gồm kết thúc. Sau đấy điện thoại nội bộ vang lên, liếc góc nhìn dãy số, là Đổng sự Tôn, cung kính nhận điện, sau đó liền đi lên. Cho văn phòng của Đổng sự Tôn, Tần Vũ Dương cảm thấy cảnh huống trước mắt tất cả chút quan trọng tin nổi.

vậy Mặc Hàm đang ngồi ở bên trên ghế sa lon tiếp khách truyện trò cộng Đổng sự Tôn, Đổng sự Tôn sở hữu trên mặt nụ cười cợt lấy lòng, bắt gặp Tần Vũ Dương lấn sân vào, liền niềm nở giúp họ giới thiệu: “Vũ Dương à, đây là nắm tổng của công ty lớn Phong Hoa, bắt đầu từ nước Mĩ trở về, thật và đúng là tuổi trẻ tài cao. Chũm tổng, đây là người đảm nhận hạng mục này, Tần Vũ Dương.”
>> tìm hiểu thêm phân mục truyện Ngôn tình trọng sinh

Leave A Reply

Your email address will not be published.