Tóm tắt truyện Mưa Gió Thoáng Qua, tôi Yêu Em

0

Thư Quân, trẻ trung, công bình, sẽ lúc thất nghiệp nghe lời dụ dỗ của một gia đình gia đình bạn đã thử bước đi vào làng các hình thức giải trí, không mong ước hóa thành minh tinh, chỉ đơn giản là nhân lúc nhàn rỗi thử dự vào mang đến vui.Chu Tử Hành một tổng người đứng đầu phong độ, hào hoa, niềm mơ ước của bao cô gái. Bọn họ bất chợt gặp nhau một lần ở vùng đất cổ truyền, đẹp mộng mơ Lệ Giang. Gặp lại nhau ở city nhộn nhịp.

Ra mắt truyện Mưa gió thoáng qua chúng tôi yêu em

Tác giả: Tình chưa Lam Hề
Thể loại: Ngôn tình tổng tài

Trích đoạn truyện Mưa gió thoáng qua chúng tôi yêu em

Cô là ý trung nhân của anh ý, tuy nhiên không hề là người trong gia đình có một, anh là đối tượng giải trí giải sầu của cô, cơ mà cô cũng chuẩn xác không thể nào yêu anh.

Cuộc Gọi điện thoại buổi tối qua cũng chẳng chũm nào tác động cụm đến giấc ngủ của Thư Quân.

bây giờ, lúc đấy cô đã mơ mơ màng màng, chỉ biết chúng ta có vẻ đã chọc giận các bạn trong điện thoại. Cố kỉnh tuy vậy bởi lẽ quá không được khỏe, chỉ nghe anh nói hai câu thì cô vẫn ủ ấp điện thoại ngủ mất rồi.

cho đến khi tỉnh giấc thì bên trời sẽ nhô quá cao cha sào, chiếc Smartphone cầm tay đang còn gác bên tai. Thư Quân suy ngẫm, sau cuối đang call điện thoại lại, nhưng hiển nhiên là điện thoại cũng được bàn trả. Nhận điện là giọng cô bé sở hữu ngữ điệu “công thức hóa”: “Châu Tổng bây chừ vẫn họp…”.

Thật ra cô không quen biết mọi người cận của Châu Tử Hoành, công ty của anh to vì thế, công danh người nào cũng biết nhưng lại chưa lần nào cô đặt chân bước vào. Thư ký chối ra cô, hỏi thăm theo thường lệ: “Xin hỏi cô là…?”.

“Bỏ đi.” Thư Quân ngồi bên trên giường cân nhắc. “Chẳng có vấn đề gì cần thiết cả, cô không đề nghị nói với anh đấy. Cảm ơn cô! Tạm biệt”

Đầu dây điện thoại vừa ngắt, một giây sau Nicole gọi đến nói với cô: “Buồi ghi âm chiều nay tạm thời hủy quăng quật, chuyển hẳn sang 8 giờ tối”.

“Vì sao?” Thư Quân vừa mở ti vi vừa hỏi.

“Từ Bội Bội cũng dùng buồng thu, bản thân mỗi chúng ta đành đề xuất nhường thôi.” Giọng Nicole nghe chừng đầy cứng cỏi, đây là biểu đạt gợi mở chổ chính giữa trạng của cô ý đang không vui.

Thư Quân không phản ứng chỉ khẽ nhướng chân mày rồi “Ờ” một tiếng ra ý đang hiểu.

Ai bảo chúng ta là chị cả, tựa cũng như mặt trời giữa buổi ngày cơ chứ? Thật ra, sở hữu cô sao cũng sẽ được, chỉ cần một vai diễn nhỏ dại, Chịu đựng chút thiệt thòi cũng không vấn đề gì. Nhưng chỉ lo Nicole lần này căng thẳng trong lòng, dù gì cũng từng đã từng là bầu sô sáng giá. Giờ bất đắc dĩ buộc phải dẫn dắt mình mới vậy này, lại còn nên nhịn nhục nữa.

công việc hoạch định từ trước đã trở nên hủy bỏ, Thư Quân lại cảm thấy hơi vui vui.

Gần hai tuần trong trạng thái bận tối mắt tối mũi quá mức khiến cô thật sự cảm giác nạp năng lượng không tiêu, nhưng mà ở trước bên người thân lại đề xuất gia hạn tinh thần căng đầy, để lộ chút vẻ mệt mỏi đầy đủ có tác dụng bị thông báo. Do vậy nhưng chỉ chắc là về ngôi nhà, tẩy rửa lớp phấn trang điểm um tùm bắt đầu chắc là trông thấy quầng thâm mắt của mình.

Cô Call cho bản thân một phần cơm trưa, lại thừa dịp có thời gian rãnh rỗi giờ chiều tận dụng loại bếp nướng new, làm thử món bánh trứng chơi ngu nướng theo phương pháp trên mạng.

bếp nướng cùng hầu hết điều khoản phần đông là của Quách Lâm khuyến mãi lúc dọn căn nhà mới.

“Biết cậu không tài năng nghệ bếp nước, cứ xem như là để trang trí đi, căn bếp trống không cũng chưa lạ lẫm đâu.” Lúc ấy Quách Lâm sẽ nói núm.

Bánh trứng chơi dốt ra lò, quả nhiên là thành tựu thất bại, Thư Quân chiêm ngưỡng mâm thức ăn nho nhỏ nướng đá quý hồi lâu, nhấc lên chui vào miệng gặm một miếng, trong lòng buồn phiền, sáng tỏ là vẫn bắt chước các quy trình đưa ra các tiểu tiết sao lại chưa thành tựu chứ?

có lẽ rằng, bên trên đời này thật sự bao gồm hai chữ “thiên phú” là đáng nói. Ví cũng như, cô chưa có thiên phú chế biến nạp năng lượng. Dòng cô biết chỉ đơn giản là ca hát.

ban đầu, quá trình đặt chữ ký với C.ty băng đĩa này cũng chưa trắc trở gì, cũng chẳng dường như các đại minh tinh lúc nhận lời vấn đáp nói hầu hết lời đại một số loại như: “Dẫn tổ ấm đi vấn đáp các thành tích trời xui đất khiến cố gắng nào rút cục thành viên gia đình được nhận lời luôn”. Kinh nghiệm của cô không đủ diễn hý kịch mà lại may mắn thì cô gồm đủ.

Khi Mạc Mạc đưa bạn dạng ghi âm của cô ấy đi, cô vốn không hề hay biết. Mãi đến hai tháng sau nhận được phúc đáp của người sử dụng băng đĩa, Mạc Mạc vui mừng hớn hở chạy mang đến mua cô, cô đã còn chưa ý thức được phiên bản thân bạn sắp bước đi đi bên trên đường phố này.

“Ai bảo tớ cũng muốn ca sĩ?” So cùng với sự kích đụng của Mạc Mạc thì Thư Quân lại có thêm biến chứng hững hờ.

“Ngôi sao đó! Có tác dụng đại minh tinh không tốt ư?” Mạc Mạc giương béo mắt vô tội hỏi vặn lại

“Nhưng Có thể cả đời chưa bom tấn nổi!”

“Chưa đi chất vấn có tác dụng sao biết được? Giọng cậu hay như rứa, không đi thật tiếc quá!”

Cô gồm hơi nặng nề xử: “Nhưng nhưng tớ không thích ca hát”.

“Cưng à, cậu quên là chúng ta vẫn thất nghiệp à? Hiện thời duy nhất quá trình bày ra trước mặt, tại sao lại chưa thử chứ? Huống hồ lại là công việc hào nhoáng, sau này chắc là sẽ có nhiều “đuôi” đấy!” Mạc Mạc đứng vững vậy thuyết phục: “Đây là công việc, có mục đích là kiếm tiền, gồm gì cơ mà thích hay không thích chứ! Có bao nhiêu gia đình bạn thật sự yêu mếm công việc của mình đâu chứ?”.

Câu chung cuộc hơi hơi gồm lý, vả lại vừa đánh trúng huyệt tử của Thư Quân.

Đúng chũm, cô đang không gồm công việc, nhưng số tiền gửi ít ỏi trong ngân hàng cũng chẳng rứa cự được bao chậm nữa.

“Mỗi ngày thư Giới thiệu và phiên bản ghi âm đưa về cho công ty băng đĩa các Vậy nên, của cậu không bị quăng quật vào sọt rác vốn vẫn là may mắn rồi.” Hôm chấp nhận ký kết hợp đồng, Mạc Mạc đã nói vì vậy.

Thư Quân cười cợt, kéo bả vai cô: “Đúng cố gắng, đúng vậy, cậu chính là phái nữ thần may mắn của tớ, bởi cuộn băng ghi âm thời đi học giúp tớ tậu được việc làm, thật là cảm kích cực kỳ. Đi nào, tớ mời cậu đi ăn uống mỳ kéo!”.。

Cô không để Mạc Mạc thấy được tâm trạng bất an của cô ấy. Bước tới giới này, trực giác mách bảo vẫn có không ít chuyện không hay đang chờ đợi cô.

Quả nhiên C.ty bố trí đến cô một mọi người đại diện thay mặt tên là Nicole. Tiếp xúc được vài ngày, Thư Quân chỉ đành âm thầm than khổ trong lòng. Tuy nói là mọi người thay mặt đại diện, nhưng mà tính khí cũng như phong thái còn chảnh hơn cả ngôi sao nữa, cả ngày mang một vẻ bên hờ hững, trò chuyện bao giờ cũng giản tiện dễ hiểu, nuốm mà nghe tựa cũng như vẫn phát ra mệnh lệnh.

Ở Nicole cấp thiết nói tình yêu được, Thư Quân new vào nghề không biết chuẩn mực đã

>> bài viết liên quan top truyện Ngôn tình ngược

thường bị mắng mang đến u đầu mẻ trán. Cho đến một ngày nào đó nghe thấy tin đồn trong nhà vệ sinh, bây giờ new biết hóa ra Nicole đã có lần một thời huy hoàng, thời kỳ đỉnh cao trong tay sẽ dẫn dắt vài ngôi sao nổi tiếng trong giới ca sĩ ngay hiện tại.

cho đến nay chỉ đảm trách mình new kém cỏi như cô, đổi lại là người nhà khác trong lòng cũng sẽ cảm thấy chưa công bình. Thư Quân nghĩ gắng, cũng dần dần cho qua phần nhiều lời lẽ sắc nhọn của Nicole .

Cũng may Thư Quân không ngốc, ngày thường cực kì vậy, chờ mang lại qua thời kỳ thử việc, cả hai cộng mua am hiểu tính nết của nhau thì cô và Nicole bắt đầu có thể sống cùng nhau trong ấm yên.

Thời gian ghi âm chỉnh dốn là tám giờ về tối, Thư Quân đến trước nửa giờ đồng hồ, ngồi ở chiếc ghế phía bên ngoài nghịch dế yêu mãi đến khi trợ lý nhắc nhở cô: “Đến giờ rồi”.

Cô ngẩng đầu nhưng mà ánh nắng của nhà thu đã còn sáng, hiển nhiên người nhà trong đó đang còn sử dụng.

“Tính sao đây?” Trợ lý Tiểu Kiều quan sát đồng đại dương, “Đã lừ đừ 10 phút rồi”.

“Đợi bổ sung đi.” Thư Quân xoay sang yên ủi cô ta.

ngóng được chặng nửa tiếng đồng đại dương thì Từ Bội Bội bước ra, Thư Quân hiện nay mới đứng lên đựng chiếc điện thoại đi. Làn hương thơm lan tỏa ra từ cơ thể, đại minh tinh đeo mắt kiếng Đen, so với kiểu dáng vồ cập cùng nụ cười tươi như hoa đứng trước ống kính rõ ràng một trời một vực, bị vây quanh bằng vài gia đình bạn trợ lý, bảo an, mặt chưa thất sắc lướt qua mặt cô.

Tiểu Kiều đã không phục, lại như gồm chút thương mến, trừng mắt ngước quan sát theo bóng hình của mình. Thư Quân chú ý cảm giác thật khôi hài, liền vắt phiên bản nhạc vỗ vỗ vào vai cô ta: “Đi thôi!”.

Tiểu Kiều hoàn hồn, cười hi hi hỏi: “Chị Thư, bao giờ chị có lẽ cô ấy?”.

“Không biết.”

“Đợi chúng ta cũng “nổi” rồi, thì chưa bắt buộc phải nhịn nhục nữa.”

Thư Quân hoàn thành lại khẽ mỉm cười, “Sao, cảm nhận tấm tức à?”

“Có một chút”, Tiểu Kiều mím môi, ánh nhìn thành thật, “Chị Thư hát hay Như vậy, em thấy còn hay hơn cả Từ Bội Bội, chưa lý nào chưa nổi?”.

“Cảm ơn lời khen.” Thư Quân đã mỉm cười, trong lòng lại nghĩ, cộng lắm là không làm cho nữa, dù sao thì sự cảm hứng của cô ý không hề bước này. Hà tất bắt buộc chiến đấu có con người ta sứt đầu mẻ trán, lại còn đề xuất liều lĩnh mạo hiểm mang rất nhiều rủi ro của chuẩn mực ngầm nữa chứ?

Ghi âm kết thúc thì cũng đã khuya, Thư Quân ngồi trong xe rút điện thoại ra xem, chẳng bao gồm cuộc Call nhỡ nào cũng chẳng có tin nhắn nào chưa đọc.

Lẽ cố nhiên, Châu Tử Hoành chẳng lúc nào gửi tin nhắn. Cuộc đời của anh ý chắc rằng muôn màu muôn vẻ, mỗi ngày mỗi đêm hầu hết được làm cho đầy bằng số đông mùi hương ấm cúng cộng cơ thể mềm mại ngọc ngà. Dẫu vậy ở một vài bình diện khác lại giản đơn cho đáng sợ.

Ví cũng như, bất kỳ sự Việc gì anh cũng có thể có các việc thường xuyên làm giải quyết qua điện thoại, mặc dầu là anh và đối phương chỉ cần nói một câu. Có đôi lần trông thấy cô cụ điện thoại gửi tin nhắn anh hoài nghi: “Em chưa thấy ráng là phiền phức sao?”.

“Hoạt rượu cồn ngón tay mẫu chắc là rèn luyện trí óc.” Cô khác có anh, cho rằng đưa tin nhắn cũng là một thú vui. Nhưng từ sau đêm qua, cả điện thoại anh cũng không Điện thoại tư vấn mang đến cô.

Thật ra cô chưa cảm thấy bất ngờ về việc này, cô biết anh đang giận.

Tổng người đứng đầu Châu tính khí ráng nào, e là cô là một trong số ít nhà bạn bên trên nhân gian này am hiểu. Buộc phải gặp về tối qua đã biết thành cô từ khước, sau đấy cô lại ngủ ngay trong cơn nổi giận tam bành đầy trọng đại. Theo tính biện pháp kiêu căng tự phụ của Châu Tử Hoành nếu còn dữ thế chủ động liên lạc mang cô thì đó thường gọi là chuyện “nghìn lẻ một đêm”.

Taxi dừng ngay cửa ngõ biệt thự trong ván đêm, Thư Quân kéo kéo chiếc mũ, chạy xồng xộc cho trước khu biệt thự màu đỏ, tiến lên trước, ấn chuông cửa, kiên trì như cố vừa đúng trong 5 phút, quả và đúng là tư thế không vào được quyết không chấm dứt lại.

rút cục có một số người mang đến khai trương.

Hai tay cô cho vô túi của áo thể thao, chớp chớp mắt sở hữu biểu cảm mỉm cười mà cũng như chưa cười cợt, “Anh ở ngôi nhà à!”.

nhà bạn chàng trước mặt chưa đáp trả, ánh nhìn thờ ơ lướt một vòng bên trên bộ mặt cô.

“Lạnh quá, vào đi rồi nói…” Cũng không ngóng đối phương gật đầu đồng ý, cô liền dùng bả vai huých vào cửa, chen thân hình mảnh mai tiến vào trong.

trong phòng bộ máy sưởi ấm rất nhiều, ngay cả sàn ngôi nhà cũng êm ấm.

Thư Quân đá văng giầy, tháo dỡ áo khoác xung quanh, sau ấy hỏi sở hữu nụ mỉm cười cất chan: “Ai làm anh chưa vui à?”.

Thật ra Châu Tử Hoành chỉ mặc quần cộc áo đơn thoải mái, đầu tóc cũng hơi rối tuy nhiên toàn thể không giống như gì là lộn xộn, mà lại là dáng vẻ đầy phong túc lịch thiệp. Thần sắc anh miễn cưỡng nhìn cô, vẫn ngồi ở sofa, gác chân lên, vỗ vỗ vào ghế trống mặt cạnh: “Lại đây nào!”.

Quả nhiên Thư Quân vâng lệnh Cách sang, cô bây chừ cũng như buổi tối qua đông đảo biệt lập, rất nhiều vâng lời.

ngờ đâu mông vừa gà cạnh bên mang lại ghế sofa liền bị Châu Tử Hoành tóm chặt lấy rồi ôm chầm lấy

Anh chưa chút thương hoa tiếc ngọc, cô bị đau, khẽ rên lên một tiếng: “Ai da…”, khung người mất tự chủ tựa vào chúng ta anh.

bộ ngực Châu Tử Hoành ấm cúng rắn cứng cáp, chưa đến bằng một lớp vải bông, khuôn bên cô áp liền kề vào anh, Ngoài ra chắc là cảm nhận thấy nhịp đập bạo gan cứng nhắc trong lồng ngực.

“Rốt cuộc em có ý gì, hả?” Ngươi chàng đẹp trai rành mạch chưa vui, âm điệu cuối tiếp tục có chút âm vị bất trắc, ngón tay không to gan không nhẹ mân mê gò má không tẩy trang của cô.

“Ý gì là ý gì chứ?” Thư Quân cố kỉnh sức ngẩng đầu lên, ánh mắt hiện sự vô tội.

Châu Tử Hoành không nói gì, chỉ khẽ nheo đôi mắt, hiện nay cô new thật thà giải thích: “Gần đây không được khỏe quá, ngày nào cũng không ngủ đủ”.

Xem ra và đúng là cô hết sức mệt mỏi, từ ánh mắt của Châu Tử Hoành thấy rõ sắc blue thẫm bên dưới quầng mắt, da láng mịn giờ cũng nổi hai nốt mụn hồng nhạt ở gò má.

Châu Tử Hoành cười. “Nếu sẽ vất vả mang đến nỗ lực bỏ ra bởi ra khỏi chốn ấy đi.”。

“Thế thì không đủ.” Thư lính lúc đưa bốn chũm, vắt chưa xoay nhà bạn, ngoài ra đã không cách gì thoát được sự chế ước của anh ấy.

“Vì sao?”

“Em ao ước nổi tiếng nhưng mà.” lời giải lần thứ 101 của cô ấy được đưa ra giống hệt cũng như nhau.

“Nói sạo!” Châu Tử Hoành cười, vạch trần cô không chút khách khí, nhưng mà cũng chưa truy vấn gì bổ xung nữa.

Thật ra những lần mọi bởi vậy, việc này được nhắc cho chưa dưới một lần, tuy nhiên chả biết vượt quá hai câu. Cô thi thoảng than thở quá trình dành hết thời gian trước bên anh, còn anh cũng hảo vai trung phong bỏ công ra lời phải nhưng mà cũng chẳng cương quyết. Tách biệt biết lý do của cô ý là giả, phanh phui thì đang cứ vạch trần tuy vậy anh chẳng hề tất cả chút hiếu kỳ có lời giải thật sự là gì.
>> bài viết liên quan thể loại Truyện cưới trước yêu sau

Leave A Reply

Your email address will not be published.