Tóm tắt truyện Chị em Song Sinh
trên đời sống này, mẫu có tên thường gọi là công bình quá xa xỉ, sự bất công luôn tồn tại ở khắp phần đông khu vực. Chính bản thân mình bên tôi cũng có thể có ngày chạm chán được sự bất công đáng hận đấy…
Giới thiệu truyện bà mẹ song sinh
Tác giả: Sunny_301001
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện người mẹ song sinh
Ngày 18-10-1999, 3:00 pm, tại phòng phẫu thuật của bệnh viện A…
bên trên hàng ghế ngóng đó, là một tổ ấm quý ông vẫn xiết chặt hai bàn tay, mắt nhắm nghiền chỉ muốn được nghe thấy thông tin từ Bác Sỹ tình hình của thê thiếp gia đình bạn.
-Oe…oe…Cánh cửa ngõ bỗng nhiên mở cũng như anh hoàn hồn đứng phắt dậy.

-Mọi chuyện vẫn tốt đẹp, chúc mừng anh. Hiện giờ hãy để cô ấy nghỉ ngơi và anh giống như chạm mặt bà xã tổ ấm trong vòng 2 tiếng nữa tại phòng hồi sức!
buồng số 4, giường căn bệnh 375
cũng như mong muốn vỡ òa trong nước mắt, anh lại xem hai thiên thần bé dại của bản thân mình, một cặp song sinh thật dễ thương. Anh ghé tiếp giáp cũng như thầm trách chúng:” Sao hai bé luôn làm cho tía lo ngại thế, làm bà mẹ hai bé cần dành hết thời gian như thế?”. Nhưng lại đấy chỉ đơn giản là rất nhiều lời mắng yêu mà lại thôi.
các bạn người vợ bên trên giường từ từ mở mắt và ngẫu nhiên duy nhất bàn tay xoa dịu lên trán cô:
-Em tỉnh rồi sao? Anh mừng bị tiêu diệt đi dược!
Giọng thều thào, một nụ cười cợt nở trên khuân mặt có phần xanh xao, tay cô gửi lên gò má của ông xã lau đã từng giọt nước mắt đang từ từ chảy xuống:
-Anh làm gì nhưng khóc nỗ lực, quý ông lên đi chứ. Chẳng phải hai đứa con chúng ta vẫn chào đời an toàn rồi hay sao?
-Ừa, đa số chuyện ổn rồi em ạ.
>> bài viết liên quan chuyên mục Truyện ngôn tình ngược
Ngày hôm đó, có lẽ rằng là ngày vui sướng nhất của gia đình chúng ta. Họ chào mừng hai đứa thiếu phụ của mình bởi các tiếng cười cợt thật hòa thuận. Dương Vy cũng như Dương Dương – từ đấy Khủng lên bên dưới sự bảo quấn của cha mẹ mà lại không ai trong hai đàn bà biết được rằng bước ngoặt của đời chúng ta vẫn dừng chỗ nào.
…………..
-Dương Dương lại đây nào! Cho mà bắt chị này!
-Chị hai, chậm rì rì thôi chứ!
-Hâyda, em nhưng không đuổi theo kịp là chị đang chiếm mất phần bánh của em đấy!
-Chị thiệt là…
dưới ánh sáng quà của hoàng hôn, khung trời biến thành dịu mát hơn, hàng cây bên con đường chỉ lo trút mấy loại lá sẽ lìa cành như nạm áo. Hai mẹ chúng tôi vẫn ung dung, tự tại cơ mà vui đùa bên trên con đường rợp bóng. Hai tôi vừa hát vừa trêu nhau và sau đấy ngừng chạy, tôi tiến cho, cố kỉnh lấy tay Dương Dương. Bé ốm vẫn quá mệt do mải rượt theo tôi và đúng lúc đấy, đèn con đường tự dưng sáng lên mở ra cuộc vui chơi của hai chúng tôi vẫn xong xuôi. Thở lâu năm thườn thượt, chúng tôi cõng bé ốm về ngôi nhà.
mẹ bưng mấy cái chén bát bằng sứ bỏ lên trên bàn, cạnh các chiếc dĩa sáng choang và mùi ăn uống hàng ngày sẽ nhè nhẹ lan tỏa vào không khí, chạy qua hai sống mũi chúng tôi. Tôi còn đứng như trời ông xã thì đứa em gái bẻm mép của tôi đã yên do trước “khẩu phần ăn” của nó từ lúc nào. Cha đã còn sẽ mải mê đọc báo bị tôi hù một vố ước ao đứng tim và sau đó chúng tôi nên hứng lấy cả một tràng lời giáo huấn cơ mà bố có một không hai dành tặng kèm đến tôi. Bà bầu cũng như Dương Dương mỉm cười ước ao ra nước mắt trước hoàn cảnh gồm hơi bi hài một ít của cha con chúng tôi.
-Con đang chưa chừa cái bệnh chọc phá nhỉ? – Cha vừa cắn miếng thịt bước đầu tiên vừa ngước nhìn tôi bên dưới cặp mắt kính cũ kĩ của ông.
-Không phải lúc bé mới sinh ra, bố đã từng có lần ý muốn một trong hai bé đang hiếu đụng cũng như ba sao? – Chúng tôi đáp lại chưa chút đắn đo
-Hiếu..Hiếu động? Con nghe ai nói thế?
-Mẹ ấy! Người mẹ bảo ba nói trước trung tâm của hai bọn chúng bé cơ mà. Người mẹ còn nói, hồi bé dại, cha chuyên nghiệp lắm luôn, lúc nào cũng cần cù đi cắt mấy loại lá bên trên chậu cây chậu hoa của ông nội cũng như phần thưởng là…À! Là mấy quả roi của ông nội.
ba im lặng từ quan sát chúng tôi sang chú ý bà bầu chúng tôi như thể khổ mang đến nơi rồi đó. Và cố kỉnh là bữa cơm tối lại tiếp tục diễn ra bên dưới các tràng cười nổ ra như đốt pháo của các bạn tư người nhà chúng tôi (thật lạ là trong đó cũng có ba nữa).
>> đọc thêm phân mục Truyện ngôn tình tổng tài